Thứ Sáu, 23 tháng 10, 2009

"Em đừng trách tôi sao chẳng nói gì Về phố cổ, Hồ Tây, và hoa sữa Lộng lẫy kiêu sa mới là một nửa Net hao gầy nửa Hà Nội của tôi."

5 nhận xét:

  1. Hà Nội giờ hết hao gầy
    Từ khi nhập tỉnh cứ dầy hẳn lên.

    :D

    Trả lờiXóa
  2. Chị chị em rình đọc,rồi có cả đọc công khai thế này mà không tài nào "họa"theo được đúng là cóc nó có cơn...ba lơn:D

    Trả lờiXóa
  3. Dầy lên thì có dầy lên
    Mà nét thanh lịch chẳng thêm chút nào!

    Trả lờiXóa
  4. Đấy là hai câu thơ cuối nói về một Hà Nội đời thường, còn nhiều lam lũ vất vả của một nhà thơ chị không nhớ tên. Bài thơ hay lắm BL à.

    Trả lờiXóa
  5. Hà Nội của tôi ngày tháng xa em
    Ngôi nhà cổ đêm về im ắng quá
    Hoa đại tỏa hương vào lòng hạ
    Gió bấc đùa xao xác lá đông

    Hà nội của tôi cơm bụi lề đường
    Vại bia hơi uống gầm cầu ồn ã
    Khi nắng tắt bên chiều phố xá
    Tôi chạnh lòng thường bếp lửa nhà nông

    Hà Nội của tôi cha con ông hát rong
    Ngày ngày đi qua phố
    Cây ghi-ta thùng cũ
    Đánh rơi tiếng nắng tiếng mưa

    Hà Nội của tôi có một người mù
    Chống gậy đi bán chổi
    Cái chuông lắc thay lơi rao gọi
    Chẳng bao giờ tôi thấy chổi ít đi

    Em đừng trách tôi sao chẳng nói gì
    Về phố cổ, Hồ Tây, và hoa sữa
    Lộng lẫy kiêu sa mới là một nửa
    Net hao gầy nửa Hà Nội của tôi.

    Trả lờiXóa

Bước chân ai vừa ngang qua..

Flag Counter