Chủ Nhật, 22 tháng 6, 2008

Văn nghệ quần chúng!

Ở cơ quan mình phong trào văn nghệ quần chúng được Sếp động viên và lôi cuốn nên dường như đã phát hiện được rất nhiều tài năng còn "ẩn dật"!


Mỗi đợt liên hoan văn nghệ, xem các bạn nữ biểu diễn các tiết mục múa, hát duyên dáng xinh tươi, cây nhà lá vườn xịn, khán giả lại tấm tắc : Chà, "các diễn viên" không những làm việc giỏi mà văn nghệ cũng tài! "

Ăn theo các diễn viên sáng giá, U50 như mình cũng dũng cảm đứng đằng sau và lẩm nhẩm hát nhép theo, để đến khi được tuyên dương thì " cũng có mình trong đó!" hehehe!

Đến một hôm, công đoàn tuyên bố ai cũng phải có một tiết mục văn nghệ trong buổi liên hoan mừng sinh nhật lần thứ hai của dự án. Phen này không dựa dẫm vào đâu được rồi. Làm sao bây giờ?

May quá bạn mình thương tình nên cho ghé chung một tiết mục! Thôi đành lấy nhiệt tình bù khả năng vậy!


322.jpg picture by nguyenthuthuy1401-photo

Trải qua một cuộc tập... ca
Hàng xóm khiếu kiện, phải ra...ngoài đường



Và cũng thật là may mắn, tối hôm đó tiết mục của bọn mình được giải nhì hẳn hoi (chắc là giải cho tinh thần là chính!)

211.jpg picture by nguyenthuthuy1401-photo

Nhân phút "đăng quang" này, chúng tôi xin gửi lời "tri ân" tới họ hàng thân hữu, bạn bè gần xa, bà con khối phố...!!!

Cuối tuần chúc cả nhà thật vui!

--> Read more..

Thứ Năm, 19 tháng 6, 2008

Giời đày!

Trời mưa to,
Phố ngập lụt,
Đường bị tắc,
Có một mụ
Cứ loay hoay
Tiến cũng dở
Lùi cũng gay
Có một mẩu
Đường trym bay
Mụ ì ạch
Mất nửa ngày!

Mất đúng 2 tiếng ướt sũng, rét run trong cảnh giời đày ấy bây giờ mụ mới về được đến nhà để viết được mấy dòng than thở :" Ôi Hà lội mùa lước nụt!"

Chiều 18.6.08

--> Read more..

Thứ Bảy, 14 tháng 6, 2008

Hãy tựa vai anh mà khóc!

Hãy tựa vai anh mà khóc...

Có cánh hoa nào mà không tàn úa?
Có hạnh phúc nào sẽ chẳng hư hao?
Có cuộc đời nào không xuống thấp lên cao?
Có môi nào chưa rung vì tiếng nấc?
Có những khoảng cách dù gần trong gang tấc
Vẫn hình như trăm ngàn dặm xa xôi

... Và có những chiều em cảm thấy đơn côi
Hãy về đây, dựa vai anh mà khóc
Kể cho anh nghe chuyện đời gai góc
Chia bớt cho anh cảm giác xót xa
Vì anh suốt đời là một sân ga
Đón nhận buồn vui con tàu em chở đến
Dù có một ngày con tàu em thay bến
Sân ga này cũng vẫn sẽ còn đây.

... Và khi nào sầu nặng dáng em gầy
Hãy trở lại, dựa vai anh mà khóc
Than thở với anh rằng người đời lừa lọc
Sớt bớt cho anh nỗi khổ bị dối gian
Anh sẽ vỗ về "Dù mất cả trần gian"
Em luôn có bờ vai anh để khóc
Em không bao giờ lẻ loi cô độc
Em không bao giờ thiếu một bờ vai
Em không bao giờ thiếu một vòng tay
Khóc đi em, dựa vai anh mà khóc!

Có thể một ngày mình sẽ xa nhau...
Bởi vì Anh? vì Em? hay vì ai đó?
Những dấu hỏi tình yêu vẫn muôn đời bỏ ngỏ
Tìm đâu câu trả lời!

Có thể một ngày mình sẽ xa rời...
Để lời hứa xưa rơi vào nơi quên lãng
Chỉ còn một người trong bóng chiều nhập nhoạng
Choáng váng nỗi đau

Có thể một ngày... mình không còn là của nhau
Ánh mắt cũ rồi cũng thành xa lạ
Thời gian cứ trôi mà dòng đời hối hả
Cả nỗi đợi chờ có thể sẽ quên đi

Có thể một ngày... cộng hết nỗi chia ly
Cũng chẳng đủ để hoà thành nước mắt
Cái nắm tay từng một thời rất chặt
Vậy mà rời nhau hờ hững thở dài !

Có thể một ngày... có thể lắm ngày mai
Nhưng điều đó mãi chỉ là "có thể"
Khi chúng mình đủ niềm tin hơn thế
Sẽ làm nên điều "không thể" trong đời.

ST

*Tặng "Đôi bờ đâu cách xa", cố lên nhé, em sẽ không cô đơn đâu!

--> Read more..

Thứ Ba, 10 tháng 6, 2008

Huế thương!


Mỗi lần đến Huế mình lại có một cảm xúc thật đặc biệt, đúng như câu hát:

“Đã bao lần đến với Huế mộng mơ,

Tôi ôm ấp một tình yêu dịu ngọt.

Vẻ đẹp Huế chẳng nơi nào có được,

Nét dịu dàng pha lẫn trầm tư…”.

SÔNG HƯƠNG

Hôm nay trở lại Huế thương

Nhớ người, nhớ cảnh vấn vương trong lòng

Nhớ dòng Hương nước xanh trong

Mái chèo khua nhẹ thong dong dáng kiều

Giọng hò vời vợi thương yêu

Thoáng trong gió nhẹ sương chiều mong manh

Dạ, thưa giọng Huế ngọt lành

Níu chân du khách sau vành nón thơ


BÁNH HUẾ

Bánh ngon nức tiếng cố đô

Tươi xinh lung liếng là cô bán hàng

Quà ngon xá kể quán sang

Ven đường quán nhỏ xếp hàng đông ghê

Nậm, bèo, bột lọc…thật mê

Thòm thèm tới tận lúc về mang theo!


Cảm nhận về Huế thật tuyệt vời, chỉ tiếc là văn thơ kém cỏi nên không nói hết được lòng mến yêu Huế của mình. Vài dòng đơn sơ mong các bạn cùng chia sẻ, và nếu có cơ hội xin hãy đến với Huế và cảm nhận Cố đô theo cảm xúc của riêng mình nhé!


--> Read more..

Chủ Nhật, 1 tháng 6, 2008

Ve ve ve hè về...

Ve ve ve hè về! Vui vui vui hè về...

Chủ nhật trước mẹ cháu đi họp phụ huynh cho cu Em, ngồi nghe cô giáo tuyên dương, mặt mũi tuy cố ra vẻ nghiêm nghị nhưng trong lòng thì cực khoái! Cu em ở nhà chăm chơi, chăm ăn, chăm cãi bố mẹ, học hành tưng tửng thế mà đến lớp lại biết nghe lời cô. Tiếc là Sơn không được bầu làm học sinh tiêu biểu của lớp vì cu cậu tuy học giỏi nhưng chỉ là "phó thường dân" thôi, không có "chức tước" gì nên chưa đóng góp được nhiều cho công tác lớp!

Từ dạo Cu em được nghỉ hè, mẹ cháu lại có thêm việc mới là làm quan toà! Cu anh có cái khoái là trêu em đến khi nó phát bực lên thì mới sướng, còn Cu em thì cũng chẳng chịu lép, cãi thật lực, bất lực quá thì xông vào ... cấu! Kết quả là hai đứa lu loa, còn mẹ phải làm trọng tài, mệt quá!

Này nhé :

Mẹ: Sơn con không được tu nước thế, lấy cốc rót ra uống.
Hoàng (Té nước theo mưa) : Sơn, nghe lời chưa? Lấy cốc ra uống! hehe
Sơn : (quát to) Em nghe thấy rồi, anh đừng có trêu em nữa!

Mẹ : Ở nhà hôm nay Sơn lau nhà nhé!
Hoàng : Nghe thấy chưa, lau nhà nhé!( Cười sung sướng!)
Sơn : Thôi đi em không đùa đâu, bực rồi đấy!

Hoàng : Sơn xinh ra đây anh bảo!
Sơn : Em không xinh!
Hoàng: Thế gọi thế nào thì đúng?
Sơn : Em chỉ hơi đẹp trai thôi!

(cu cậu quan niệm xinh là chỉ dành cho bọn con gái thôi!)

Cu anh tuy "ác khẩu" thế thôi nhưng vẫn yêu thương và chăm em lắm. Có buổi trưa mẹ về bất chợt thấy Cu anh nấu cơm ngon lành, hai anh em vừa ăn vừa buôn dưa lê với nhau thật vui!

Nghỉ hè thật thoải mái đi bé nhé để rồi lại bắt tay vào thực hiện kế hoạch sắp tới thật tốt. Mong những ngày hè của con thật bổ ích và lý thú!

Chúc cả nhà những ngày nghỉ cuối tuần thật vui!

--> Read more..

Bước chân ai vừa ngang qua..

Flag Counter