Thứ Ba, 31 tháng 7, 2007

I am proud of you!

Hồi hộp, mong chờ mãi, cuối cùng phút giây hạnh phúc cũng đã đến. Cu Anh đỗ Đại học Xây dựng với số điểm là 26, điểm chuẩn vào trường là 20.
Dưới đây là đoạn nói chuyện của hai mẹ con:

Nguyen Thu Thuy (7/30/2007 8:39:27 PM): Cau be oi
Nguyen Thu Thuy (7/30/2007 8:39:42 PM): da biet diem dau ma boc phet the
Hoang Tran Viet (7/30/2007 8:39:48 PM): con duoc 26 roi me oi
Nguyen Thu Thuy (7/30/2007 8:39:52 PM): the a
Nguyen Thu Thuy (7/30/2007 8:40:01 PM): sao khong goi dien cho me ngay
Nguyen Thu Thuy (7/30/2007 8:40:08 PM): con biet o dau?
Hoang Tran Viet (7/30/2007 8:40:20 PM): tren DT ạ
Nguyen Thu Thuy (7/30/2007 8:40:33 PM): that khong?
Nguyen Thu Thuy (7/30/2007 8:40:39 PM): Diem the nao
Hoang Tran Viet (7/30/2007 8:40:54 PM): toán 8
Hoang Tran Viet (7/30/2007 8:41:04 PM): lý 9.25
Hoang Tran Viet (7/30/2007 8:41:15 PM): hoá 8.5
Nguyen Thu Thuy (7/30/2007 8:41:23 PM): Hoa kem the ha con
Hoang Tran Viet (7/30/2007 8:41:39 PM): con cung ko hieu tai sao
Nguyen Thu Thuy (7/30/2007 8:42:10 PM): chuc mung con nhe
Hoang Tran Viet (7/30/2007 8:42:16 PM): thank you
Nguyen Thu Thuy (7/30/2007 8:42:19 PM): Dinh cao roi
Nguyen Thu Thuy (7/30/2007 8:42:29 PM): Me tu hao ve con day
Hoang Tran Viet (7/30/2007 8:42:51 PM): t nhiên rồi ạ

Nguyen Thu Thuy (7/30/2007 8:51:35 PM): me dang tra tren mang
Hoang Tran Viet (7/30/2007 8:51:55 PM): thôi tra làm gì ạ
Nguyen Thu Thuy (7/30/2007 8:51:57 PM): mang co diem roi
Nguyen Thu Thuy (7/30/2007 8:52:01 PM): de me tra nhe
Hoang Tran Viet (7/30/2007 8:52:05 PM): yes
Nguyen Thu Thuy (7/30/2007 8:52:40 PM): Dung roi con a
Hoang Tran Viet (7/30/2007 8:52:53 PM): vâng

Nguyen Thu Thuy (7/30/2007 8:55:10 PM): Hoang cua me dinh that day
Nguyen Thu Thuy (7/30/2007 8:55:14 PM): Yeu con qua co
Hoang Tran Viet (7/30/2007 8:55:37 PM): xời

"Xời"! Bạn có biết câu đó hàm ý gì không? Mình tạm dịch ra thế này:
" Con đã lớn rồi, mẹ đừng đối xử với con như một cậu bé con ấy"
Hoặc: " con của mẹ cũng ĐƯỢC đấy chứ?"

Chúc mừng Cu Anh của mẹ. Nhưng nhớ là đừng vội chủ quan. Phía truớc là cả một chặng đường dài.

Ngủ ngon nhé con yêu.

--> Read more..

Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2007

Một mình!

Về nhà được một hôm thì ba bố con bắt đầu đi nghỉ mát. Căn nhà nhỏ vắng tiếng trẻ lao xao, vắng tiếng "quát con" của ông xã, mới buồn làm sao. Ăn cơm một mình ngồi bên nào cũng lệch!
Giao ca đợt một xong rồi, lại tiếp tục giao ca đợt hai đây. Sổ giao ban vẫn còn ấm tay người.
May còn chú chó Bấc lúc nào cũng quấn lấy chủ và mấy chú cá vàng vẫn vô tư bơi lội tung tăng.
Hy vọng 5, 6 ngày sẽ qua nhanh thôi!
--> Read more..

Thứ Năm, 26 tháng 7, 2007

Một chuyến đi dài!

Thế là chiều nay mình sẽ được bay về Hà Nội, bay về với căn nhà nhỏ nơi có " ba chàng trai" đang chờ đón.

Chuyến công tác dài ngày thật nhiều kỷ niệm.

Vũng tầu đẹp với dày đặc những khách sạn, nhà hàng ăn, quán cà phê, câu lạc bộ giải trí.... Không khí thật thanh bình, mát mẻ. Nhưng đối lập chỉ sau dãy khách sạn hào hoa mặt phố là khu dân cư vắng vẻ, đơn sơ.

Sài gòn hoa lệ, hòn ngọc viễn đông vẫn tự hào là thành phố kinh doanh và ăn chơi bậc nhất ở Việt Nam. Mình cảm tưởng người dân ở đây hưởng thụ cuộc sống phần nhiều về ban đêm. Đường phố lúc nào cũng tấp nập dòng người và xe hối hả như một dòng sông không ngơi nghỉ. Sự phân biệt đẳng cấp trong xã hội cũng thể hiện thật rõ. Ở Sài gòn bên cạnh những "đại gia lớn" cũng không thiếu những người dân lao động lam lũ đi đạp xích lô, bán hàng rong, vé số... ở khắp mọi nơi.

Cần Thơ - gạo trắng nước trong. Thành phố thanh bình được thiên nhiên ưu đãi về mọi mặt. Ở đây không khí mát dịu. Đất đai phì nhiêu với những dòng kênh xanh tươi đem lại nhiều loại hoa trái thật ngon và nguồn hải sản phong phú...

Sau mỗi chuyến đi xa, mình cảm thấy ký ức được mở rộng thêm, biết thêm nhiều điều mới lạ nhưng cảm giác nhớ nhà cứ ngày một đầy lên. Lúc thưởng thức những đặc sản của các vùng miền hay thăm quan những khu vui chơi giải trí mình lại ước gì có đủ cả 3 bố con lao xao ở bên cạnh. Cu Anh vẫn chưa biết điểm thi Đại học. Có lẽ sẽ biết chỉ sau vài ngày nữa thôi. Hồi hộp quá nhưng mình vẫn tin là con sẽ đỗ điểm cao.

Chưa bao giờ mình thấy câu tục ngữ " East or west, home is the best" - "ta về ta tắm ao ta, dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn" lại đúng như lúc này. Về nhà nào, về nhà thôi!

--> Read more..

Chủ Nhật, 15 tháng 7, 2007

Thứ Năm, 5 tháng 7, 2007

Entry for July 05, 2007

Hai hôm con đi thi đại học là hai hôm mẹ đâu chân nằm ở nhà. Hôm qua thấy con khoe Toán làm được 9/10 câu, Lý làm được hết, mẹ mừng quá. Chỉ tẹo nữa thôi, khoảng 2 tiếng nữa là con thi xong môn Hoá về đến nhà. Mong quá, không biết kết quả ra sao?

Thỉnh thoảng ốm nằm một chỗ cũng thấy "sướng"! Lúc ấy mới biết cảm giác mình được chồng con phục vụ là như thế nào!
Tomorrow will be better than today. I love you all.
--> Read more..

Thứ Hai, 2 tháng 7, 2007

Cánh cửa rộng mở!


Chỉ còn có 3 ngày nữa là đến ngày Cu anh thi đại học, cả nhà mình chẳng ai bảo ai cũng đều
"chiều" cu anh hết sức.
Cu em bảo " Bây giờ Anh đang được nâng như nâng eggs, hứng như hứng flowers ấy " Nhìn nó bắt chiếc danh hài khi nói câu ấy mà cả nhà cười lăn.
Hiếm khi thấy anh sai mà cu em cung cúc làm theo, không cãi giả một câu lại còn tâm sự " Mẹ ơi, 8 năm nữa con cũng đi thi như Anh Hoàng nhỉ".
Bố cũng chiều anh. Bố đã đến chỗ địa điểm thi từ 2 hôm trước để xem vị trí còn tiện đưa đón con.
Mẹ đã chuẩn bị các loại bút chì, bút bi, compa... sẵn sàng. Chỉ có điều cả bố và mẹ đều đoảng như nhau: Bố đi Quảng Ninh mua chả mực thật ngon về, mẹ đi chợ mua nải chuối vàng ươm.... Cu Anh nhìn "mực" và "chuối" lắc đầu : Bố mẹ và em cứ ăn đi, con thi xong ăn cũng được!
Ôi chao người lớn mà đôi khi cũng đoảng vị thế đấy.

Con yêu, bố mẹ và em chỉ lăng xăng chạy vòng ngoài cho con được thôi. Mẹ tin vào những lời nhận xét nghiêm túc và chân thành từ các thầy cô giáo của con. Nghe lời nhận xét " được" từ người thầy nổi tiếng khó tính của con mẹ tin là con sẽ " ĐƯỢC".

Hãy so găng, chàng trai, và tự tin bước lên "sàn đấu" nào!

--> Read more..

Chủ Nhật, 1 tháng 7, 2007

Bước chân ai vừa ngang qua..

Flag Counter