Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2009

PHỤ NỮ U60

(Lưu Hiểu Khánh ở tuổi 58- Theo VNexpress)

Trong cuộc sống ai cũng mê cái đẹp dù là giới nào, tôi cũng vậy.

Nhiều lần tôi đã gặp những người phụ nữ trên 50 tuổi mà vẻ đẹp của họ hút hồn làm tôi ngơ ngẩn, ấn tượng của họ làm tôi nhớ mãi.

Đó là nữ giáo sư, tiến sỹ Mỹ Lộc mà ngồi nghe bài giảng của chị người ta không chỉ mến phục về vẻ đẹp đài các quý phái mà còn ngưỡng mộ về tài năng và trí tuệ của chị nữa

Đó là Sếp của tôi, một người phụ nữ tài giỏi vừa có tâm vừa có tầm. Chị cuốn mọi người theo công việc bằng ngọn lửa ham mê nhiệt tình, bằng sự quan tâm, đồng cảm sẻ chia, bằng trí tuệ sắc bén và trái tim nhân hậu. Tôi thấy cảm phục khi Sếp cương cường giải quyết những khó khăn trong công việc, lại trầm trồ khi Sếp cất giọng hát cao vút trong các bữa tiệc vui hoặc lắc mình một cách rất tự nhiên, trẻ trung theo điệu nhạc. Không dễ gì mà những ông Tây học vấn đầy mình răm rắp làm việc dưới sự chỉ đạo của một người phụ nữ Viêt Nam bé nhỏ.

Đó là bà chủ quán 123 ở phố Huế mà mỗi khi cùng cả gia đình ra quán tôi cứ ngắm mãi vẻ đẹp đằm thắm, nhẹ nhàng của chị. Ngoài sự đảm đang tháo vát và quán xuyến một cửa hàng ăn nổi tiếng lúc nào cũng đông chật khách, ở chị còn toát ra vẻ thanh lịch dịu dàng của một phụ nữ Hà Thành xưa.

Và còn nhiều, còn nhiều những phụ nữ khác tôi đã gặp ngoài đời, nhiều vẻ đẹp mà tôi thấy còn lung linh hơn nhiều những gương mặt đã được tôn vinh ở những cuộc thi sắc đẹp nào đấy. Những người phụ nữ ấy vương miện của họ chính là sự thành đạt, nụ cười viên mãn và sự toả sáng của bản thân đối với mọi người.

Tất cả những phụ nữ đáng ngưỡng mộ ấy, tôi thấy họ không chỉ đẹp về hình thức mà trên gương mặt họ còn sáng lên vẻ đẹp của trí tuệ, của sự chín chắn và tự tin về bản thân mình. Và tôi thấy vẻ hạnh phúc rạng ngời trong đôi mắt họ, ở cái lứa tuổi mà người phụ nữ cảm thấy “chín” nhất, đằm thắm nhất! Hầu hết họ đều có địa vị vững chắc trong cuộc sống và có một tổ ấm gia đình hạnh phúc!

Phụ nữ lại đi khen phụ nữ, không khách quan lắm? có thể có anh em nào nghĩ thế. Nhưng đúng là có những người đã gặp trong đời họ để lại ấn tượng mà ta không thể quên được. Nếu tôi mà là nam giới chắc là “hư” từ lâu rồi! Đùa chút nhé, nghĩ vậy mà chẳng phải vậy!. Trước những người phụ nữ như thế, ý nghĩ “tội lỗi” chắc khó có cơ phát triển, có chăng ta thấy lòng ta “trong sáng” hơn khi gặp họ mà thôi!.

--> Read more..

Tỉa lá, trồng cây lại bắt sâu/Cần mẫn ngày dài lại đêm thâu/Quả ngọt, trái ngon chờ bạn đấy/ Đời vui là thế chẳng âu sầu! (comment ở nhà bạn vác về)

--> Read more..

Thứ Năm, 29 tháng 10, 2009

HOA ĐÀ LẠT

Ai lên xứ hoa đào dừng chân...

Đà Lạt, thành phố ngàn hoa, không chỉ hoa đào mà hoa nào cũng đẹp. Mầu hoa ở đây dường như đậm hơn, tươi hơn và rực rỡ hơn ở các nơi khác: Vàng thì vàng rực, tím thì tím biếc, đỏ thì đỏ thắm....

IMG_0627.jpg picture by nguyenthuthuy1401

Một loại hoa cúc mới ở Đà Lạt

IMG_0629.jpg picture by nguyenthuthuy1401
Hoa xương rồng

IMG_0688.jpg picture by nguyenthuthuy1401

Bông hồng thắm đỏ nở rực rỡ trong nắng vàng Đà Lạt
IMG_0598.jpg picture by nguyenthuthuy1401
Hoa chuông

IMG_0600.jpg picture by nguyenthuthuy1401


IMG_0602.jpg picture by nguyenthuthuy1401

Cẩm tú cầu đủ  mầu được trồng dọc lối đi và ở các hàng rào ven đường đẹp một cách...thản nhiên!
IMG_0604.jpg picture by nguyenthuthuy1401

Trông giống như hoa sen cạn nhưng loài hoa này lại bám leo ở các bức tường rào!

IMG_0617.jpg picture by nguyenthuthuy1401

Hoa lan tường.
IMG_0612.jpg picture by nguyenthuthuy1401

Chụp bông hoa ven đường lại được khuyến mại thêm chú ong, hehe

IMG_0622.jpg picture by nguyenthuthuy1401

Hoa... không nhớ tên :D

IMG_0511.jpg picture by nguyenthuthuy1401

Thảm hoa dã quỳ vàng óng, bạt ngàn dọc theo những triền đồi, rung rinh sóng vàng khi những cơn gió cao nguyên thổi tới!

Đà Lạt ! Hãy để hoa nói thay lời về thành phố mộng mơ này bạn nhé!
--> Read more..

Thứ Bảy, 24 tháng 10, 2009

Tranh thêu XQ

IMG_0430.jpg picture by nguyenthuthuy1401

Em cứ lẫn trong sương huyền ảo thế
Vầng trăng non cong khuyết nét lông mày
Tôi đứng sững tựa hồ chân bén rễ
Trái thông non vô ý rụng trên tay!

(ST-không rõ tác giả)
--> Read more..

Thứ Tư, 21 tháng 10, 2009

Lợn chê cám rồi!

--> Read more..

NHÀ THỜ GỖ Ở KONTUM.

 
  
IMG_0481-1.jpg picture by nguyenthuthuy1401

IMG_0473.jpg picture by nguyenthuthuy1401

IMG_0464.jpg picture by nguyenthuthuy1401


IMG_0466.jpg picture by nguyenthuthuy1401


IMG_0462.jpg picture by nguyenthuthuy1401

IMG_0471-2.jpg picture by nguyenthuthuy1401


IMG_0470.jpg picture by nguyenthuthuy1401
IMG_0479.jpg picture by nguyenthuthuy1401

Đi ngang qua phố Nguyễn Huệ ở Kon Tum, nhà thờ gỗ làm tôi giật mình vì vẻ đẹp của nó. Buổi chiều muộn vắng vẻ, lang thang trong khuôn viên nhà thờ tôi chỉ chụp vội được một số bức ảnh mà chưa kịp hỏi kỹ các thông tin về ngôi nhà thờ này. Về đến nhà tìm trên mạng thì mới biết thêm về lịch sử của nó, post lên đây để các bạn tham khảo nhé :

"Nhà thờ Chánh tòa Kon Tum, còn gọi một cách gần gũi là nhà thờ Gỗ, được xây dựng ở trung tâm thị xã từ năm 1913, tới năm 1918 thì hoàn thành.

Nhà thờ được làm hoàn toàn bằng gỗ cà chít, theo phong cách Roman kết hợp với kiến trúc nhà sàn của người Ba Na, là một công trình khép kín gồm: giáo đường, nhà tiếp khách, nhà trưng bày các sản phẩm dân tộc và tôn giáo, nhà rông. Ngoài ra, trong khuôn viên nhà thờ còn có cô nhi viện, cơ sở thủ công mỹ nghệ của đồng bào dân tộc. Tuy gồm nhiều công trình nhưng do sắp xếp hài hòa nên bố cục tổng thể nhà thờ không bị phá vỡ, ngược lại thánh đường còn được tôn thêm vẻ đẹp nhờ khu hoa viên với nhà rông cao vút, điểm xuyết các bức tượng làm bằng rễ cây có tính mỹ thuật cao.

Đứng từ rất xa, du khách đã có thể nhìn thấy tháp chuông nhà thờ với màu nâu ấm áp nổi bật trên nền trời xanh trong của cao nguyên. Qua các đường phố, tản bộ trên đường Nguyễn Huệ, du khách bước vào giáo đường thênh thang và cảm giác đầu tiên có thể cảm nhận là mình thật nhỏ bé bên hàng cột gỗ hai người ôm không xuể giờ đã ngả màu đen bóng. Cung thánh nhà thờ được trang trí hoa văn nghệ thuật mang bản sắc Tây nguyên, tạo ấn tượng vừa trang nghiêm huyền bí vừa hết sức gần gũi.

Hệ thống cột gỗ, rui mè trong nhà thờ tuy không chạm khắc tỉ mỉ, công phu như ở các nhà rường cổ, nhưng chính những hoa văn có đường nét phóng khoáng đã thể hiện được cái chất của người Tây nguyên, hồn nhiên và khỏe mạnh. Thánh đường có rất nhiều khung cửa kính màu vẽ các điển tích trong kinh thánh, các khung cửa này vừa có tác dụng lấy ánh sáng vừa tạo thêm vẻ rực rỡ, tráng lệ cho giáo đường. Không bê tông cốt thép, không một chút vôi vữa, nét độc đáo của ấn tích này là tất cả các bức tường đều được xây bằng đất trộn rơm - kiểu làm nhà của người miền Trung, dù gần một thế kỷ trôi qua vẫn vững vàng, bền đẹp.

Một vị linh mục cho biết, nhà thờ Gỗ được dựng lên hoàn toàn bằng phương pháp thủ công, bàn tay tài hoa của các nghệ nhân người Kinh từ Bình Định, Quảng Nam và cả từ miền Bắc vào đã làm nên điều kỳ diệu đó. Xem ra đến với nhà thờ Gỗ Kon Tum, người ta được ngắm một công trình nghệ thuật đã tồn tại cả trăm năm..."

--> Read more..

Chủ Nhật, 18 tháng 10, 2009

MÙA ĐI LẠC!



Bốn mùa (chụp tại sân bay Đà Nẵng)

Một chút thu giữa hè lửa cháy
Một chút hạ giữa đông lạnh run
Một chút xuân lạc giữa thu buồn
Mùa không định, đôi khi mùa đi lạc!


Trong mấy ngày ở Kontum tôi đã kịp trải nghiệm thời tiết của cả bốn mùa! Ngày đầu tiên chói chang nắng vàng. Nắng cao nguyên trong vắt, rực rỡ, chan hoà cùng với những cơn gió mạnh mẽ, hào phóng đúng như tính cách khoáng đạt và hồn nhiên của cao nguyên vậy.

Ngày thứ hai trời mát dịu, có lẽ do ảnh hưởng của áp thấp nhiệt đới. Nắng trốn đâu mất chỉ còn lại bầu trời xam xám.

Đến ngày thứ ba thì trời se lạnh, mưa rả rích cả ngày đến chiều tối mưa càng lúc càng mau và trời trở lạnh hơn.


Trời xanh, mây trắng, nắng cao nguyên!


Con đường quốc lộ ở Kontum sau cơn bão!

Đi dọc đường Hồ Chí Minh từ Kontum ra Đà Nẵng mới thấy những hậu quả do cơn bão số 9 vừa qua gây ra thật là khủng khiếp. Nhiều đoạn đường bị ngập sâu, rào chắn hai bên đường bị phá sập, đất đá, cây bật rễ tràn đầy lòng đường. Và đau lòng hơn nữa tôi thấy cơ man nào là gỗ đủ các loại (có những khúc gỗ rất to) trôi từ thượng nguồn dạt vào bờ sông mà không biết ai là chủ gỗ. Dân địa phương ra lấy gỗ kéo về chất đống ở vườn nhà mình. Rừng cứ bị chặt phá như thế, bình thường thì trót lọt nhưng trong những trận bão như thế này, hậu quả, "sản phẩm của lâm tặc" phơi ra giữa thanh thiên bạch nhật trông thật là xót ruột!

Một chút dông dài sau một chuyến đi, chúc cả nhà Chủ nhật vui vẻ!
--> Read more..

Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2009

HOA CÚC QUỲ

http://i285.photobucket.com/albums/ll46/uyenpham1016/moto_0020.jpg

(Ảnh sưu tầm trên net.)

Lần đầu tiên có dịp lên Đăklắc, cảm giác đầu tiên của tôi là cái nắng vàng! Nắng ở đây dường như vàng hơn, trong hơn và đẹp hơn ở nhiều nơi khác. Thời tiết cuối thu như một cô gái đẹp nhưng hay dỗi hờn: trời mát mẻ, nắng hây hây , gió nhẹ nhưng thoắt nắng lại thoắt mưa... Và ấn tượng đặc biệt nhất đối với tôi là hoa Cúc quỳ. Dường như đất mẹ bazdan mầu mỡ đã thổi sức sống vào những dãy Cúc quỳ rực rỡ hai bên đường! Bài viết của Quỳnh Như đã nói hộ cảm xúc của tôi về hoa Cúc Quỳ :

Không biết có nơi nào cũng mọc loài hoa bình dị mà rực rỡ như cúc quỳ Tây Nguyên của tôi? Những ngọn núi, những thung lũng, những triền đồi bạt ngàn hoang dại, gió cuốn thành lớp lớp sóng hoa vàng. Mỏng manh mà mãnh liệt. Trong mỗi bông hoa cúc quỳ vàng, có phải đang đập nhịp trái tim yêu tha thiết ...

Đã nở rồi, những cánh cúc quỳ mỏng manh.

Người xưa kể rằng, nàng Bờ Nga Ang, người con gái Ja-rai duyên dáng, không may trở thành nô lệ. Chàng dũng sĩ của nàng đã vượt bảy sông, bảy núi, bảy rừng đi tìm người yêu, nhưng tìm được nàng, khi cùng nàng trở về chỉ mới nhìn thấy bóng núi thân thuộc thì nàng đã kiệt sức. Theo ước nguyện của nàng, chàng nuốt đau thương vào ngực, đưa thi thể người yêu lên dàn lửa, rồi lên đỉnh núi cao nhất, gửi nắm tro tàn nhờ gió đưa về quê nhà. Mỗi hạt tro về với đất mẹ lại hồi sinh, nảy thành chồi non, đâm cành đơm nụ, bung hoa... Đó là hoa Bờ Nga Ang, tên của người con gái...

Người thời nay nhìn hoa, thấy tiềm ẩn trong những cánh hoa mong manh ấy là một sức sống bền bỉ, mãnh liệt. Hoa như của phận nghèo, không dám chen chân những nơi đất đai màu mỡ. Nơi đất khô cằn, đồi cao, ven rừng, ven suối... một nhánh bén rễ vượt lên rồi thành vạt, thành dải tựa vào nhau. Cách tồn tại của hoa, sắc màu của hoa cứ như một lời đồng cảm với phận nghèo. Mà cũng lạ, giữa cái lạnh cao nguyên, gặp màu hoa thấy ấm.

Tôi yêu cúc quỳ vì ở loài hoa ấy, mọi thứ đều được đẩy đến đỉnh điểm, không có sự nửa vời. Lá xanh, thì xanh đến thẫm lại. Hoa vàng thì vàng chói lọi, như gom vào đó mọi sợi nắng trời. Dù phát, dù đốt, dù cái kiệt khát của mùa khô có làm cúc quỳ gục xuống, thì chỉ là để đợi mùa mưa, cơn mưa đầu mùa dứt, mầm sống lại bật lên rời rợi. Và những cơn gió chạy trên thảo nguyên như ngựa lồng, cũng chỉ làm cúc quỳ thêm kiêu hãnh bừng lên mà thôi. Tôi yêu mùi hương của loài hoa ấy, hơi hăng hắc, đăng đắng, mà dịu dàng tinh khiết như khí trời, cái mùi của đồng cỏ, của sương mai, của nắng, của đất bazan. Nó gợi cho người ta cảm giác thanh lọc, hoài niệm.

Không biết có nơi nào nhiều cúc quỳ như Tây Nguyên của tôi. Cúc quỳ có mặt ở mọi nơi, có lần giấc mơ của tôi vàng rực một màu cúc quỳ. Cúc quỳ vô tư đến mức có khi làm người ta bực mình vì chỉ cần lơ là một chút là cúc quỳ lấn vào tận sân nhà, không chịu bằng lòng chỉ là loài hoa tô điểm cho hàng rào, làm sinh động cho đồng cỏ, thêm sắc màu cho những con đường ngàn ngàn cỏ hoa. Và khi gió bắt đầu chạy ràn rạt trên đồng cỏ thì chỉ cần bẵng đi một chút là cúc quỳ đã đồng loạt nở bung. Một sáng ra đường, bất ngờ thấy sắc vàng ấm áp, biết là những cơn gió lạnh sắp về, đã chớm mùa khô, và hơi xuân đã ẩn mình đâu đó.

Không biết có nơi nào cũng mọc loài hoa bình dị mà rực rỡ như cúc quỳ Tây Nguyên của tôi? Những ngọn núi, những thung lũng, những triền đồi bạt ngàn hoang dại, gió cuốn thành lớp lớp sóng hoa vàng. Mỏng manh mà mãnh liệt. Trong mỗi bông hoa cúc quỳ vàng, có phải đang đập nhịp trái tim yêu tha thiết của nàng Bờ Nga Ang?

Về mà thương, ơi cúc quỳ...

Quỳnh Như

--> Read more..

Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2009

CÂY BỒ KẾT Ở NGÃ BA ĐỒNG LỘC.

Đợt vừa rồi tôi có chuyến công tác vào Hà Tĩnh. Tuy thời gian làm việc ngắn ngủi nhưng sự chu đáo ân tình của đồng nghiệp Hà Tĩnh thực sự làm tôi cảm động, cũng có lẽ một phần do các bạn ấy biết tôi là "con du" Hà Tĩnh chăng?

Công việc xong xuôi, ngồi bên ấm nước chè xanh sóng sánh mà chắc các bạn đã từng biết vị ngon của nó qua câu ca: ...nước chè xanh Xứ Nghệ/ Càng chát lại càng ngon... câu chuyện về quê hương, về tình người càng lúc càng đậm đà.

Buổi chiều các bạn bố trí đưa tôi đi thăm quan Ngã ba Đồng Lộc và mộ Tổng Bí thư Trần Phú, đến tối mấy anh chị em lại cùng ra sân ga ngồi cho muỗi cắn chân, lưu luyến tiễn đưa đến khi tầu chuyển bánh!

Trở về nhà rồi mà tôi vẫn nhớ mãi cái cảm giác gai người vì xúc động khi đọc bài thơ "Lời thỉnh cầu ở Nghĩa trang Đồng Lộc" của nhà thơ Vương Trọng khắc trên tấm bia đá.

Đây là tấm bia đá được đặt cạnh cây bồ kết trong khu mộ của mười cô gái Hà Tĩnh, nơi các cô đã hiến trọn tuổi xuân, giữ thông tuyến đường máu lửa tại ngã ba Đồng Lộc để đưa xe ta ra trận!


DSC00138.jpg image by sirmit2
(Ảnh sưu tầm trên net.)

LỜI THỈNH CẦU Ở NGHĨA TRANG ĐỒNG LỘC


 - Mười bát nhang hương cắm thế đủ rồi
Còn hương nữa hãy dành phần cho đất
Ngã xuống nơi này đâu chỉ có chúng tôi
Bao xương máu mới làm nên Đồng Lộc
Lòng tưởng nhớ xin chia đều khắp
Như cỏ trong thung, như nắng trên đồi.

 - Hoa cỏ may khâu nặng ống quần, kìa!
Ơi các  em tuổi quàng khăn đỏ
Bên bia mộ xếp hàng nghiêm trang quá
Thương các chị lắm phải không, thì hãy quay về
Tìm cây non trồng lên đồi Trọ Voi cùng bao vùng đất trống
Các chị nằm còn khát bóng cây che.

 - Hai mươi bảy năm qua chúng tôi không thêm một tuổi nào
Ba lần chuyển chỗ nằm lại trở về  Đồng Lộc
Thương chúng tôi, các bạn ơi, đừng khóc
Về bón chăm cho lúa được mùa hơn
Bữa ăn cuối cùng mười chị em không có gạo
Nắm mì luộc chia nhau rồi vác cuốc ra đường.

 - Cần gì ư, lời ai hỏi trong chiều
Tất cả chưa có chồng và chưa ngỏ lời yêu
Ngày bom vùi tóc tai bết đất
Nằm xuống mộ rồi mái đầu chưa gội được
Thỉnh cầu đất cằn cỗi nghĩa trang
Cho mọc dậy vài cây bồ kết
Hương chia đều trong hư ảo khói nhang.

                                                 Đồng Lộc, 05-7-1995

--> Read more..

Thứ Bảy, 3 tháng 10, 2009

KHUYẾN MÃI: BIA KÈM THUỐC LÁ MỐC NÀO!

Rằm Trung thu này Cu Anh không ở nhà phá cỗ cùng cả nhà. Cu cậu đón Trung Thu cùng với các bạn trong lớp. Chững chạc chào bố mẹ rồi phóng vù xe đi, mẹ nhìn theo con buồn vui lẫn lộn! Không biết ở nơi đấy đã có nàng trăng nào in trong ánh mắt con tôi? Hai mươi mốt tuổi, cái tuổi căng tràn nhựa sống, ăm ắp ước mơ, trái tim non nớt của con đã rung lên những thanh âm trong trẻo, dịu ngọt của mối tình đầu? Hỏi gần hỏi xa cu cậu cương quyết không khai. Không biết vì mải học chưa có người yêu hay là có rồi mà giấu? Cái này thì mẹ chịu, đã lâu lắm cu cậu không còn tỉ tê tâm sự mọi điều với mẹ nữa rồi!

Hôm trước vừa đi làm về đang chuẩn bị nấu ăn thì cu cậu gọi giật giọng:" Mẹ ơi vào phòng con có việc tý". Đang phân vân không biết có chuyện gì thì cu cậu lại gọi tiếp :" Bố, con có chuyện muốn nói với bố một chút". Cả hai bố mẹ ngơ ngác và hơi lo không biết có chuyện gì mà cậu ta trịnh trọng mời cả bố mẹ vào cùng một lúc thế này? Hai thân già đang lo lắng thì cu cậu đưa ra tấm bằng khen, cả bố mẹ cùng thở phào sung sướng!



Cây hoa Trạng nguyên này mình mua về dạo Tết để tặng Cu Anh, sau vài ngày cây héo rũ rồi rụng dần hoa tưởng không sống được. Kiên trì chăm tưới giờ cây đã mơn mởn, vươn lá non ra đón ánh mặt trời!

Thăm đền tưởng niệm Bác Hồ tại vườn quốc gia Ba Vì

Mẹ viết về con thì chắc không thực khách quan và con lớn rồi cũng không muốn mẹ cứ coi con mãi như cậu bé ngày nào. Chỉ có một điều mẹ mong ước nhất: Hãy là chỗ dựa vững chắc và niềm tự hào của gia đình ta trong cuộc đời còn nhiều khó khăn, vất vả này con nhé, cậu bé NHÂN HẬU của mẹ.

P/S: Mẹ cháu chắc đến 7/10 là cu Anh chưa có người yêu. Nếu bạn gái nào có ý định trở thành người yêu của cu Anh sẽ được "khuyến mại" thêm cả một bà mẹ chồng hiền lành và biết điều nữa đấy!

Cuối tuần chúc cả nhà đón Tết Trung thu thật vui nhé!
--> Read more..

Bước chân ai vừa ngang qua..

Flag Counter