Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2009

HOA CÚC QUỲ

http://i285.photobucket.com/albums/ll46/uyenpham1016/moto_0020.jpg

(Ảnh sưu tầm trên net.)

Lần đầu tiên có dịp lên Đăklắc, cảm giác đầu tiên của tôi là cái nắng vàng! Nắng ở đây dường như vàng hơn, trong hơn và đẹp hơn ở nhiều nơi khác. Thời tiết cuối thu như một cô gái đẹp nhưng hay dỗi hờn: trời mát mẻ, nắng hây hây , gió nhẹ nhưng thoắt nắng lại thoắt mưa... Và ấn tượng đặc biệt nhất đối với tôi là hoa Cúc quỳ. Dường như đất mẹ bazdan mầu mỡ đã thổi sức sống vào những dãy Cúc quỳ rực rỡ hai bên đường! Bài viết của Quỳnh Như đã nói hộ cảm xúc của tôi về hoa Cúc Quỳ :

Không biết có nơi nào cũng mọc loài hoa bình dị mà rực rỡ như cúc quỳ Tây Nguyên của tôi? Những ngọn núi, những thung lũng, những triền đồi bạt ngàn hoang dại, gió cuốn thành lớp lớp sóng hoa vàng. Mỏng manh mà mãnh liệt. Trong mỗi bông hoa cúc quỳ vàng, có phải đang đập nhịp trái tim yêu tha thiết ...

Đã nở rồi, những cánh cúc quỳ mỏng manh.

Người xưa kể rằng, nàng Bờ Nga Ang, người con gái Ja-rai duyên dáng, không may trở thành nô lệ. Chàng dũng sĩ của nàng đã vượt bảy sông, bảy núi, bảy rừng đi tìm người yêu, nhưng tìm được nàng, khi cùng nàng trở về chỉ mới nhìn thấy bóng núi thân thuộc thì nàng đã kiệt sức. Theo ước nguyện của nàng, chàng nuốt đau thương vào ngực, đưa thi thể người yêu lên dàn lửa, rồi lên đỉnh núi cao nhất, gửi nắm tro tàn nhờ gió đưa về quê nhà. Mỗi hạt tro về với đất mẹ lại hồi sinh, nảy thành chồi non, đâm cành đơm nụ, bung hoa... Đó là hoa Bờ Nga Ang, tên của người con gái...

Người thời nay nhìn hoa, thấy tiềm ẩn trong những cánh hoa mong manh ấy là một sức sống bền bỉ, mãnh liệt. Hoa như của phận nghèo, không dám chen chân những nơi đất đai màu mỡ. Nơi đất khô cằn, đồi cao, ven rừng, ven suối... một nhánh bén rễ vượt lên rồi thành vạt, thành dải tựa vào nhau. Cách tồn tại của hoa, sắc màu của hoa cứ như một lời đồng cảm với phận nghèo. Mà cũng lạ, giữa cái lạnh cao nguyên, gặp màu hoa thấy ấm.

Tôi yêu cúc quỳ vì ở loài hoa ấy, mọi thứ đều được đẩy đến đỉnh điểm, không có sự nửa vời. Lá xanh, thì xanh đến thẫm lại. Hoa vàng thì vàng chói lọi, như gom vào đó mọi sợi nắng trời. Dù phát, dù đốt, dù cái kiệt khát của mùa khô có làm cúc quỳ gục xuống, thì chỉ là để đợi mùa mưa, cơn mưa đầu mùa dứt, mầm sống lại bật lên rời rợi. Và những cơn gió chạy trên thảo nguyên như ngựa lồng, cũng chỉ làm cúc quỳ thêm kiêu hãnh bừng lên mà thôi. Tôi yêu mùi hương của loài hoa ấy, hơi hăng hắc, đăng đắng, mà dịu dàng tinh khiết như khí trời, cái mùi của đồng cỏ, của sương mai, của nắng, của đất bazan. Nó gợi cho người ta cảm giác thanh lọc, hoài niệm.

Không biết có nơi nào nhiều cúc quỳ như Tây Nguyên của tôi. Cúc quỳ có mặt ở mọi nơi, có lần giấc mơ của tôi vàng rực một màu cúc quỳ. Cúc quỳ vô tư đến mức có khi làm người ta bực mình vì chỉ cần lơ là một chút là cúc quỳ lấn vào tận sân nhà, không chịu bằng lòng chỉ là loài hoa tô điểm cho hàng rào, làm sinh động cho đồng cỏ, thêm sắc màu cho những con đường ngàn ngàn cỏ hoa. Và khi gió bắt đầu chạy ràn rạt trên đồng cỏ thì chỉ cần bẵng đi một chút là cúc quỳ đã đồng loạt nở bung. Một sáng ra đường, bất ngờ thấy sắc vàng ấm áp, biết là những cơn gió lạnh sắp về, đã chớm mùa khô, và hơi xuân đã ẩn mình đâu đó.

Không biết có nơi nào cũng mọc loài hoa bình dị mà rực rỡ như cúc quỳ Tây Nguyên của tôi? Những ngọn núi, những thung lũng, những triền đồi bạt ngàn hoang dại, gió cuốn thành lớp lớp sóng hoa vàng. Mỏng manh mà mãnh liệt. Trong mỗi bông hoa cúc quỳ vàng, có phải đang đập nhịp trái tim yêu tha thiết của nàng Bờ Nga Ang?

Về mà thương, ơi cúc quỳ...

Quỳnh Như

20 nhận xét:

  1. Em thích sắc ấm của cúc quỳ lắm chị ạ. Thích cả cái vị hắc khi mình ngắt hoa.

    Trả lờiXóa
  2. Cũng có nơi gọi là hoa dã quỳ.

    Hoa này mà chữa ghẻ thì rất nhanh khỏi chị ạ.

    :D

    Trả lờiXóa
  3. Ông Tế Hanh ở Hàng Châu viết : Hoa cúc vàng như nỗi nhớ day dưa. Cúc mà ông thấy hẳn là cúc đại đóa rồi.
    Nếu lên Tây Nguyên thấy hoa cúc quỳ thế này ông sẽ viết nhớ như thế nào nhỉ ??

    Trả lờiXóa
  4. Hình TT chụp hay sao vậy? Vàng rực ! Tuyệt quá. Trên Đà Lạt cũng có nhưng chưa bao giờ được nhìn thấy vàng rực như thế này ...

    Trả lờiXóa
  5. Một màu vàng rực nhìn ngất ngây chị há

    Trả lờiXóa
  6. Một dải hoa vàng rực rỡ trong cái nắng gió cao nguyên, đẹp rực rỡ! Nhưng đúng Cúc Quỳ chỉ tươi tắn ở ngoài đồng cỏ cao nguyên như một loài hoa dại hoang dã thôi, ngắt vào cắm trong phòng là nó héo rũ ngay AT à.

    Trả lờiXóa
  7. Cúc Quỳ và Dã Quỳ là một, giờ chị mới biết thêm công dụng nữa của nó đấy!
    :D

    Trả lờiXóa
  8. Một loài cúc kiêu sa, một loài cúc dại, cùng một mầu vàng nhưng chắc nỗi nhớ của Tế Hanh gắn với một kỷ niệm nào đó bác ạ. Cúc quỳ bình dị thế nhưng ai đã nhìn thấy những vạt hoa vàng đó rung rinh trong cái nắng gió Tây nguyên cũng thật khó quên.

    Trả lờiXóa
  9. Hồi đấy em cũng chụp được nhiều ảnh nhưng để thất lạc mất rồi, dọc đường đi ở Đaklak vào cuối mùa thu Cúc quỳ bạt ngàn chị ạ (chị nhắc em mới nhớ phải chú thích là ảnh sưu tầm trên net. thôi :D)

    Trả lờiXóa
  10. Như là gom hết cả mầu nắng vào hoa vậy em nhỉ!

    Trả lờiXóa
  11. Gà Con được chụp hình cùng hoa này roài áh chị, cơ mà cầm được mỗi cái hoa chứ k nhìu thế này vì lên đã hết mùa hihihi

    Trả lờiXóa
  12. Đúng là mỗi thứ có cái hay riêng,đi nhiều nơi và tìm hiểu về địa danh mà ta đã qua cũng hay chị nhỉ!Em cũng hám...sắc lắm đa!Nhìn hoa thích mê tơi.

    Trả lờiXóa
  13. @Gàcon:Em xinh em chụp với hoa nào cũng xinh! :D

    @BL: Em hám sắc lắm a thế còn tửu thì thế nào? :)))))

    Trả lờiXóa
  14. Nhìn hình và đọc bài tôi lại nhớ đến Tây nguyên, thuở xưa tôi ở đấy hoa Quỳ hay Dã quỳ vàng rực cả một góc rừng.

    Trả lờiXóa
  15. Đất Tây Nguyên hoang dã mới là cái nôi của một loài hoa dại mỏng manh mà mãnh liệt thế chứ bác nhỉ. Ở vùng đồng bằng, trung du không thấy có Cúc Quỳ!

    Trả lờiXóa
  16. Tửu lượng thì em kém còn"bia"lượng thì được những...1 ve lận à,khi nào chị vô mình "tửu phùng"nhen hehe.

    Trả lờiXóa
  17. Nhiều người yêu dã quỳ lắm chị ạ.
    Mộc mạc nhưng rất riêng!

    Trả lờiXóa
  18. @BL:ừ để hôm nào chị vào rồi cũng nhấc lên đặt xuống như "người lớn" em nhé!

    @Cool:Đã là hoa thì hoa nào cũng đẹp dù là thứ hoa đài các kiêu sa hay là hoa mộc mạc, hoang dã em nhỉ.

    Trả lờiXóa
  19. Xã hội loài người đa đoan, chia ra kẻ giàu người nghèo, kẻ sang người hèn. Dân gian nhận xét vắn tắt về sự phân hóa ấy: Hơn nhau tấm áo manh quần cởi ra mình trần ai cũng như ai. Thì ai cũng là con người cả mà. Đến loài hoa cũng bị con người chia thành "giai cấp", hoa dại, hoa kiêu sa, hoa ái tình...Hoa hòe hoa sói có tội gì mà người ta ghép lại để chê bai kẻ thích nhiều màu sắc lòe loẹt. Nghề Bu ở rừng nhiều lắm. Đã nhiều lần Bu đứng lặng trước một bụi hoa không tên tuyệt đẹp và ái ngại cho nó, bị người đời lảng quên, ghép chúng với những thứ hoa không tên thành một tên chung chung HOA DẠI . Ừ thì dại, "ta dại ta tìm nơi vắng vẻ, người khôn người đến chốn lao xao". Bu post lên đây cho bạn xem một loài hoa dại bị người đời dẫm nát trên bờ sông Nhật Lệ mà ông bạn ruchung của Bu phải dựng nó dậy, vuốt ve cho nó có tư thế đứng thẳng như ai, sau cùng nằm bò ra giữa đất để chụp:


    Trả lờiXóa
  20. Lời bình thật nhân hậu về những loài hoa dại. Cảm ơn bác Bu!

    Trả lờiXóa

Bước chân ai vừa ngang qua..

Flag Counter