Chủ Nhật, 31 tháng 5, 2009
HUẾ THƯƠNG!
Đã bao lần đi Huế nhưng lần nào Huế cũng lại đem lại cho mình những cảm xúc mới, mỗi lần lại bồi đắp thêm sự yêu mến với Huế thân thương.
Khác với những lần đi công tác trước, lần này đoàn mình đến với Huế để thăm quan và thưởng thức những nét văn hoá đặc sắc. Từ hàng trăm năm nay, những lời ca ngợi Huế đã đem đến cho thành phố thanh bình này một không khí lãng mạn, bàng bạc nên thơ với những nét thâm trầm rất riêng của Huế. Lần này mình chỉ muốn nói một chút về thời tiết ở Huế thôi.
Trời có lúc nắng lúc mưa..., chỉ trong bốn ngày ở đây du khách đã được trải nghiệm thời tiết của cả bốn mùa trong năm và phiêu diêu cùng với cái nắng, cái mưa của Huế.
Có cái nắng cháy da khi bước từ sân bay xuống giữa buổi ban trưa, cây cối im lìm, mọi người lặng lẽ đi như chạy trốn những tia nắng gay gắt chói chang của mặt trời. Ấy vậy mà buổi chiều, những cơn giông đã mang mưa đến. Những hạt mưa như reo vui, xua đi cái nóng nực ban trưa, làm không khí thật mát mẻ, dễ chịu. Nhưng đó là những cơn mưa rào, mau đến mau đi. Buổi tối vẫn mưa, lại là những cơn mưa nhẹ, dai dẳng không ngớt.
Ngồi trên du thuyền giữa giăng giăng mưa trắng nghe bài hát "Chiều nay mưa trên phố Huế" , nghe những điệu hò vời vợi nhớ thương...mới cảm nhận hết được cái buồn đến nao lòng, nỗi nhớ đến da diết trong dư âm bài hát.
Có những buổi sáng sớm, trời hơi se se lạnh, dạo bước lang thang trong khuôn viên xanh ngát cỏ hoa của khu resort, hoặc ngâm mình trong làn nước biển trong vắt, để những con sóng êm êm cuốn đi hết những ưu lo, phiền muộn...lòng thấy thật bình an.
Trở về Hà Nội rồi mà những ấn tượng về Huế vẫn còn tươi rói trong lòng. Tạm biệt Huế thương nhé, mong sớm gặp lại!
Thứ Ba, 26 tháng 5, 2009
TIẾNG QUÊ.
Đi chợ buổi sớm rất nhiều điều thú vị như mình đã từng kể với các bạn trong entry trước. Chợ sớm họp ở Hà Nội nhưng đa phần những người bán hàng đều là các bà các chị nông dân, tranh thủ lúc nông nhàn, đi chợ bán chút nông sản vườn nhà để kiếm thêm chút thu nhập cho gia đình. Ngoài những thứ rau quả, thực phẩm tươi ngon, họ còn mang theo những lời nói phong cách đặc trưng của địa phương mà mình xin được gọi mộc mạc là tiếng Quê.
Chắc là do nếp nghĩ từ lâu đời ăn sâu vào tiềm thức rằng những người nông dân chỉ là những kiếp người nhỏ bé, luôn phải chịu thua thiệt nên họ cứ quen xưng hô một cách nhún mình với mọi người xung quanh. Họ thường dùng đại từ nhân xưng như con, em, hoặc nhà cháu, nhà em... để gọi cả những người ít hơn tuổi mình là chị, là anh. "Cô mua mở hàng đi, rau sạch con hái ở vườn nhà đấy".
Nghĩ là một gánh hàng rau cực nhọc thế mà chẳng lãi được bao nhiêu nên khi đi mua rau mình không bao giờ dám mặc cả, chỉ thỉnh thoảng hỏi khéo khi mua thịt, mua cá của những người lạ thôi.
Đáp lại câu hỏi :" Này chị ơi có cân đủ không đấy, một cân ăn mấy lạng?" là câu "chiết ní" từ cô hàng cá :"Người là quý chứ nhà cháu chả bao giờ tham vàng bỏ ngãi. Cân ăn gian thì chồng con được hưởng còn tội thì nhà cháu phải chịu đấy cô ạ!" Bạn bảo nghe thế thì còn ai không dám tin!
Khi người mua và người bán đã "kết" nhau rồi, mọi chuyện diễn ra thật nhẹ nhàng, vui vẻ.
Còn nhớ có một hôm mình đi mua dứa. Hôm ấy cô hàng dứa đang rất đông khách mà ai cũng muốn nhờ cô gọt dứa hộ để về nhà đỡ phải gọt, tiết kiệm thời gian. Mình cũng muốn nhờ cô nhưng lại ngại đông người phải chờ lâu. Đang bận tíu tít nhưng khi ngẩng lên thấy khách quen, cô hàng dứa nhanh nhẩu: " Thôi để nhà cháu gọt cho chị này trước, chị ấy đang bận con mọn ở nhà!"
Mình phì cười mà không dám cười. "con mọn" của mình năm nay mới có 20 tuổi chứ mấy! Không biết là trông mình ăn mặc lôi thôi giống chị con mọn hay là vì cô hàng dứa ưu tiên khách quen nên nói tránh ra như vậy?
Vì lý do gì thì cũng được có sao đâu, chỉ là tấm lòng thơm thảo của cô bán hàng thôi mà dọc đường về nhà mình cứ tủm tỉm cười mãi.
Cuối buổi chợ, nhìn các bà các chị giở tiền ra đếm, vuốt lại phẳng phiu từng tờ tiền lẻ 500, 1000đ, ánh mắt lấp lánh trên gương mặt lam lũ, với mình đó là những hình ảnh thật đẹp, phải không các bạn?
Thứ Sáu, 22 tháng 5, 2009
CUỘC ĐỜI!
Hug
"Cuộc đời là những chuyến đi/Gặp nhau rồi lại chia ly là thường"
· TORO
Smile
Cuộc đời là những khóc cười/ Suy tư mới thấy tình người ở trên...Hoạ với VL cho vui!
Nhân đọc Quick comments của Vân Lam,TORO, mình cũng góp thêm vài vần cho nó trăm hoa đua nở này:
- Cuộc đời là những lo toan
Gạo tiền cơm áo, dọc ngang suốt ngày
- Cuộc đời là những đam mê
Rượu, chè, cờ bạc chẳng chê thứ nào
- Cuộc đời là bất phương trình
Bao nhiêu ẩn số, bực mình bấy nhiêu
Cuộc đời là bất phương chỉều
Bao nhiêu ẩn số bấy nhiêu bực mình
Thế thì Cuộc đời đối với bạn là gì vậy? Hãy góp thêm ý kiến của mình tiếp vào đây nào!
Thứ Tư, 20 tháng 5, 2009
Lời ru không hát!
Thủa xưa ngồi hát ru con
Lời ru giờ đã chẳng còn đắm say
"À ơi cải đắng răm cay
Mong cho tay cứ trong tay chống chèo"
Đã từng qua bước gieo neo
Đã từng qua thủa đói nghèo thương nhau
Ai ơi đừng phụ lòng nhau
Vết thương còn đó vẫn đau sớm chiều
Sẽ qua những thoáng xiêu xiêu
Sẽ qua những buổi tím chiều cô đơn
U mê rồi sẽ dứt cơn
Muộn mằn hạnh phúc còn hơn bẽ bàng
Mấy lời từ tận tâm can
Gửi vào cơn gió để mang đến người!
Hôm nay ngồi đọc lại blog chợt thấy bài thơ này. Mình viết cách đây 2 năm rồi, những con chữ ghép vào thành bài thơ mà nước mắt lã chã rơi trên bàn phím. Viết xong để chế độ đọc một mình! Giờ đọc lại thấy thương mình ngày xưa nhưng cũng mừng vì đã trưởng thành,cứng cáp hơn xưa!
Thứ Hai, 18 tháng 5, 2009
Những người muôn năm mới!
Bò đi? Ừ nhỉ, Bò đi thực!
Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi!
Ai cũng hiểu chỉ bố mẹ không hiểu
Bé lớn rồi, gì cũng cấm là sao?
(Nguồn: Blog Tú Trinh)
Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2009
DẠO CHƠI QUANH CHỐN MĂN -TI.
Hôm nay trời nhẹ mây cao
Ghé thăm nhà bạn hỏi chào mấy câu
Bác Bu đang bận vẽ mầu
Quẻ Ly, quẻ Tốn gieo cầu ... Có Đôi*
Bác Hiệp đang vã mồ hôi
Chụp con chim sẻ với đôi bướm vàng
Anh Kỳ còn mải sang ngang
Với con chim sáo đã sang lại... về
Graph thấy mưa dầm dề
Nên nàng đang sến chẳng thề nào vui
Toro còn đang ngậm ngùi
Nhớ em Sen, nhớ thủa vùi khoai lang
Giáp Gà thì rất sẵn sàng
Tác nghiệp cả lúc chẳng mang cái gì
An Thảo thì cứ thầm thì
Xờ trét phải xả không thì nguy to
Bạn Cool thì đang lò dò
Lượn càphê quán xem có mò được ai
Còn nhiều lắm chuyện bi hài
Kể hầu các bạn còn dài dài lâu
Mẹ cháu xin có đôi câu
Tếu táo chút, có giận đâu cũng cười xoà...
*CÓ ĐÔI: Entry mang tên CÓ ĐÔI.
* Mẹ cháu có thêm tý dấm ớt vào cho nó ngon miệng, xin các khổ chủ đại xá nhé! hìhì
Thứ Bảy, 16 tháng 5, 2009
Đi xem nhạc vũ kịch
Cu anh được tặng hai vé xem vở The Romantic Summer Night ở Nhà Hát Lớn mà chẳng có bạn gái để mà rủ đi xem, đành rủ mẹ đi xem cùng. Đến nơi anh chàng lại còn gặp được thần tượng là Huấn luyện viên trưởng của đội tuyển Việt Nam - Calisto, được nói chuyện với ông, xin chữ ký và chụp ảnh cùng. Tiếc là mẹ cháu run tay nên ảnh chụp (qua điện thoại) không được nét lắm.
P/S: Tóc dài nhưng cu cậu bảo đang thi, kiêng nên chưa cắt vội, bố mẹ cũng chịu chẳng can thiệp được, nói nhiều có khi lại bị "mắng" lại không biết chừng! hihi
Thứ Năm, 14 tháng 5, 2009
Đa mang!
Một thân mà ở ba nhà
Một ông mà những ba bà cùng yêu
Nói ra các bác bảo liều
Nhưng mà đã chót, liêu xiêu cũng đành
Để rồi tôi kể ngọn ngành
Đa mang đã gánh cũng đành mà thôi
Lúc đầu Ya Hu chiếm ngôi
Ngôi nhà đầm ấm chỉ tôi với bà
Bạn bè thân thiết vào ra
Buồn vui chia sẻ thiết tha ân tình
Ai dè tuyên bố thình lình
Ya hu ốm nặng tình hình gay go
Thế là tôi cũng phát lo
Bén duyên tôi vội lò dò bà Hai
Plus cũng lắm bi hài
Bạn bè cũ mới cũng vài dăm tên
Đến hẹn mà lại chẳng lên
Vì chưng loạn lạc bạn quên mất rồi
Thế nên lòng dạ bồi hồi
Multi nhà mới cũng rồi cập kê
Cũng thấy hoạt náo vui ghê
Sức yếu mà cứ đam mê thế này
Bà Ba trẻ đẹp chót say
Lại sợ bà Cả trách ngay bội phần
Lại sợ bà Hai phân trần
Rằng sao bả lại khổ thân thế này
Tình hình rằng tôi rất gay
Ai cùng cảnh thế thì nay giúp nào
Rằng tôi sẽ phải làm sao
Sức yếu mà cố lao đao lắm rồi!!!
Thứ Tư, 13 tháng 5, 2009
Trong đầm gì đẹp bằng Sen!
(Photo by PNH)
Điều kỳ diệu là Sen kết hợp với nhiều đặc sản khác của các vùng miền tạo thành những sản phẩm kết tụ cả tinh hoa của đất trời, làm thành những món quà thanh lịch và tinh túy.
Cổ nhân ta coi uống trà ướp hương sen là thú vui tao nhã, thú vui này ngày xưa còn đạt đến mức cầu kỳ. Trà ngon được ướp cẩn thận với hương sen. Chèo thuyền ra đầm sen từ tinh mơ để hớt từng giọt sương đọng trên lá sen đem về pha trà sớm mai.
Hạt sen được bọc trong cùi của quả nhãn lồng cùng với đỗ xanh, bột sắn, đường cát ... dưới bàn tay khéo léo của các bà, các chị làm thành món chè sen long nhãn ngon, mát mang đậm hương đồng gió nội.
Mùa Thu với những hạt cốm Vòng xanh mướt, dẻo thơm như những hạt ngọc trời. Cốm Vòng gói trong chiếc lá sen thơm, buộc bằng sợi rơm mới, ăn với chuối chín trứng cuốc. Ôi chao, tuyệt vời.
Những món ẩm thực của sen là sản phẩm của sự kết hợp diệu kỳ với các sản vật khác của thiên nhiên. Dưới bàn tay tài hoa của con người những món ẩm thực này được nâng tới mức nghệ thuật nhưng vẫn mang vẻ mộc mạc, dân dã.
Thu đến còn là mùa chim làm tổ, mùa kết hợp của các tân lang và tân nương ...
Bạn hãy kể thêm những Kết hợp tuyệt vời khác với xúc tác là mùa Thu nhé!
18/08/2007
P/S: lâu lâu có bạn nhắc" vẫn đi chợ à chị" làm mình ngại quá vì bận rộn nên xao nhãng bạn bè, đành đánh bài cùn post lại entry cũ vào blog mới vậy, các bạn đọc và cười hì là mình vui rồi!
Thứ Ba, 12 tháng 5, 2009
Thứ Sáu, 8 tháng 5, 2009
CHỢ SỚM.
Đi chợ ở siêu thị cố nhiên là thích rồi: tiết kiệm được thời gian, hàng hoá phong phú nhất là về mặt hàng thực phẩm thì khỏi phải lo mất vệ sinh an toàn thực phẩm. Hàng tháng nhà mình chỉ thỉnh thoảng đi siêu thị khoảng một hai lần vào cuối tuần nếu rỗi rãi còn thì vẫn không thể thiếu đi chợ bình dân hàng ngày. Và chợ bình dân cũng có nhiều điều thú vị lắm chứ bạn nhỉ.
Từ sáng sớm, các bà các cô đã quẩy những gánh hàng kĩu kịt đến họp chợ, chuyện trò râm ran. Cũng từ sáng sớm mình đã đi ra chợ thay cho tập thể dục buổi sáng. Hàng buổi sớm bao giờ cũng tươi ngon, mua của người quen giá cả phải chăng không phải lo đắt rẻ lại thường xuyên được khuyến mại thêm những nụ cười mến khách.
Này là những hạt xôi dẻo mọng căng, nóng hổi trộn với đỗ xanh thơm bùi rắc trên cùng là những lát hành phi vàng ươm, giòn tan, tất cả được gói trong lá sen thơm (món ưa thích của hai anh em), cô hàng xôi lại còn nịnh khéo "cả hai thằng bé nhà chị ngoan thế, sướng thật" làm mẹ cháu cứ... lâng lâng.
Chị hàng hoa quả vừa nhanh tay, vừa khéo mồm. "Em ơi mua xoài đi, ngọt lắm" - Có ngọt thật không hả chị?" " Trời đất, ngọt như chè ấy chứ lị, không ngọt em cứ mang ra đây trả chị, vô tư đi!" - Nói thế thì ai nỡ không mua cơ chứ!
Lại đến cô bán rau: "hôm nay mát trời mua hẳn hai mớ rau muống về xào cho nó "máu" đi chị" vừa mua vừa tủm tỉm cười vì cô bán hàng "ruyên" quá.
Rồi đến chị hàng thịt, hàng cá...dù bận và đông khách mấy cũng đón mình bằng nụ cười. Khách quen cũng sướng. Mình chỉ cần dặn qua :" chị ơi cho em loại thịt nào, cá nào, bao nhiêu ký... em đi mua mấy thứ tý quay lại lấy nhé" lúc quay lại đã sẵn sàng tươm tất, hàng vừa tươi ngon lại đủ cân, chỉ việc trả tiền là xong.
Tính mình cả nể nên trước những lời mời chào như thế làm sao mà không "xiêu lòng" cho được. Thế nên mang đi bao nhiêu tiền đi chợ cũng tiêu hết. Nhiều khi thiếu tiền các chị , kể cả những người bán hàng không quen biết, lại "động viên" : Em cứ lấy đi, bao giờ trả cũng được". Có lẽ cái mặt mình nhìn cũng không đến nỗi "gian" lắm nên các chị mới mời nhiệt tình như vậy. Ngại quá nhưng không mua lại tiếc, thế là lại ôm đồm- đúng là cái đồ... đàn bà! Có điều là hôm sau việc đầu tiên mình phải tìm đến tận nơi để trả tiền nợ rồi mới mua gì thì mua. Người đi chợ vất vả, cả ngày được chút lãi nhỏ mà quên của họ những món tiền ấy thì thật là áy náy.
Thế đấy, những niềm vui nho nhỏ, những sợi dây kết nối vô hình xung quanh cũng phần nào làm cho cuộc sống thú vị hơn các bạn nhỉ. Chúc các bạn bắt đầu ngày làm việc cuối tuần thật hiệu quả và vui vẻ nhé!
Ảnh chụp sáng nay tại buổi giới thiệu sách "Ký ức vụn" của Nhà văn Nguyễn Quang Lập.
Thứ Tư, 6 tháng 5, 2009
EM ĐÀN BÀ - TẬP THƠ TÌNH VỚI BÚT PHÁP HIỆN ĐẠI
VƯƠNG CƯỜNG
Tôi có nghe mà chưa được đọc 2 tập thơ dành riêng tặng vợ của Aragon với tập Đôi mắt En-xa và Pablo Neruda với tập Một trăm bài sonnnê tình yêu. Nhưng tôi đã được đọc tập thơ EM ĐÀN BÀ gồm 32 bài thơ tình của nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo đề tặng riêng một người yêu, quả là hiếm có ở Việt Nam .
Đọc tập thơ EM ĐÀN BÀ của Nguyễn Trọng Tạo (NTT), thoạt đầu ta có nhận xét: Em đàn bà chứ không phải em thiếu nữ. Vâng, tình yêu ở đây là tình yêu của một người đàn ông từng nếm trải và một thiếu phụ đã qua bao sóng gió dập vùi… Thiếu phụ ấy, tôi đồ rằng nhiều lúc trong đời đã thốt lên: ai đưa em đến chốn này/ bên kia thì núi bên này thì sông… Trong mỗi người, khi tình yêu đầu đời chớm nở, mọi vật xung quanh đều tham gia với tất cả vẻ đẹp thánh thiện hiện có vào tình yêu đó. Không có gì không thành thơ được. Ca dao từng viết: Đôi ta như lửa mới nhen / như trăng mới mọc như đèn mới khêu; Tình anh như nước dâng cao / tình em như giải lụa đào tẩm hương. Vậy thì khi viết những bài thơ tặng người yêu tưởng như không còn là trăng mới mọc, hay đèn mới khêu kia, NTT sẽ viết như thế nào, liệu trái tim yêu có còn những nhịp đập rối loạn như nước dâng cao nữa không, liệu anh có thể hiện vẻ đẹp tình yêu xứng đáng khi vừng trăng đã xế đỉnh đầu?
Tình yêu dù ở tuổi nào cũng là ngọn lửa không bao giờ tắt, bài ca không ai hát hết lời. Tình yêu bao giờ cũng là tình yêu thứ nhất, bắt đầu bằng tiếng sét, tiếng sét ái tình. Tiếng sét ấy đâu có phân biệt quốc tịch, xa hay gần, già hay trẻ, sang hay hèn. Tình yêu bao giờ cũng mang theo trong mình những giây phút thăng hoa đặc biệt và sự phong phú, mơ hồ của các trạng thái tình cảm. Tập thơ như một lời tha thiết, một thời tuổi trẻ, họ lạc mất tình yêu, ngày đó em tròn hai mươi tuổi, anh bốn mươi đi lạc tới chân trời, và khi bóng chiều đã ngả họ lại gặp nhau, bao nhiêu dồn nén, vì thế mà cháy lên, tự nhiên mà cháy, và họ bàng hoàng nhận ra:
Ta đã yêu nhau từ kiếp trước
Đến bây giờ tiếng sét bỗng ngang tim
Ôi tiếng sét vạn năm rồi, có thể
Sét từ anh và sét từ em
Sau tiếng sét ái tình ấy, tình yêu bắt đầu nói bằng ngôn ngữ riêng của nó. Xa cách bao giờ cũng là một nỗi đau buồn, thương tổn, túc trực trong trái tim yêu. Không gian giăng núi, giăng sông, trải đầy mây trắng ngăn cách họ. Thời gian như cô ép họ trôi vội vàng, không quan tâm đến những sợi tóc tự mình mà bạc, nếp nhăn tự mình mà nhăn! Điện thoại cho nhau cốt để nghe tiếng của nhau anh đã nói gì anh không nhớ nữa. Tôi lại nghe văng vẳng bên tai mình câu ca dao tươi rói, thiếp xa chàng hái dâu quên giỏ / chàng xa thiếp bứt cỏ quên liềm. Nhưng còn một phía khác, với tình yêu, khoảng cách xa nhau đã làm cho nỗi nhớ cồn cào hơn và tình yêu nhờ đó cũng có cách thể hiện đẹp hơn. Xa trong tình yêu, nỗi lòng trống lạnh và không chỉ trống lạnh. Những đêm như thế dài lắm, quằn quại, nỗi nhớ vò xé hơn.Ca dao Việt Nam đã thốt lên:
Đêm qua mới gọi là đêm
Ruột xót như muối dạ mềm như dưa
Để vượt qua những đêm như thế, cảm nhận được trạng thái buồn thương ấy, NTT đã tập đếm. Trực cảm khác lạ, bất thường, mạnh mẽ, cho ta những cảm nhận lạ mà quen, dưới cốc nước đường là một hạt hạnh nhân:
Chỉ có vậy mà trời ơi, anh đếm
Đếm hoàng hôn rồi anh đếm bình minh
Anh đếm gió đếm mây anh đếm cây đếm lá
Đếm cả tuần chưa tới nụ hôn em
Dù đếm cả tuần, bao nhiêu hoàng hôn, bình minh đã đi qua, nỗi nhớ trong tình yêu là ngọn lửa được đổ thêm dầu, cháy lên, không gì dập tắt được. Nỗi nhớ là một thuộc tính của tình yêu. Ca dao cũng diễn tả tình cảm này, mộc mạc, chính xác:
Chiều chiều mây phủ Sơn Trà
Lòng ta nhớ bạn nước mắt và trộn cơm
Thời của công nghệ thông tin, không chỉ rút ngắn kỷ lục thời gian để phát triển mà còn giúp cho những cặp yêu nhau rút bớt khoảng cách đau buồn của nỗi nhớ trong tình yêu. Tưởng như xa và đêm không còn đáng sợ nữa. Họ điện thoại qua đêm. Từ điện thoại mọi cung bậc của tình yêu được thể hiện. Như được trút bỏ mọi xót xa, buồn đau, trong đêm điện thoại ấy, như tươi xanh tỉnh lại sau mưa: Trên salon tóc hoe vàng váy ngủ/ Em trò chuyện em cười em mườn mượt mèo ngoan. Mọi gánh nặng của sự xa cách như đã được trút bỏ. Thơ đã giúp chia sẽ cho những yêu thương xa cách.
Đọc em đàn bà ta sẽ giật mình, tập đếm hay điện thoại qua đêm cũng chỉ giúp trái tim yêu như giọt nước khi đang quá khát, cơn gió mồ côi giữa nóng bỏng khô rang. Dường như trái tim yêu lại đập rộn ràng hơn nhiều lần sau những cuộc điện thoại như thế. Lửa tình dễ gì dập tắt được. Làm sao có thể gánh đỡ được trái tim yêu xa cách? Không thể. Nhưng rồi tự tình yêu xa cách ấy, mách bảo phải làm gì trong cơn khát ấy. Họ lại chát với nhau cũng qua đêm. Chát với người yêu là một bài thơ đau, nỗi đau xa cách. Ta nghe rõ tiếng gõ của hai người và thấy nước mắt rơi trên bàn phím, rờn rợn, không dứt, nhói vào lòng, cứa vào tim, đau đến khi không còn cảm giác đau nữa. Thế là chát /nối lại nghìn cây số / Những chiếc hôn nóng dần thành núi lửa / Những giận hờn đông tuyết ở quanh nhau /…. Chát qua đêm chát vội vàng dăm phút / Chát chông chênh hai đứa hai trời… Những ai yêu nhau trong xa cách sẽ tự gặp mình, trong những đêm dài chát với nhau ấy, nỗi nhớ có vơi đi không, hay là nước mắt sẽ tự chảy trong sâu xa trái tim mình. Mọi chỉ bảo của trái tim yêu cũng chỉ là những cơn bột phát, thoả mãn chốc lát, mọi hành động cấp cứu chỉ là tạm thời, căn nguyên chính của tình yêu vẫn chưa được chữa trị. nó mà bùng phát dữ dội hơn. Đó là tình yêu phải được gần nhau. Ca dao đã nói ước sao ăn ở một nhà / vào đụng ra chạm kẻo mà nhớ thương. Có sự đối ngược của hai trạng thái, tình yêu như bất chấp không gian và thời gian nhưng hiện thực vẫn là sự xa cách phụ phàng. Trong Em đàn bà cho ta thấy nhiều trạng thái lạ: anh tìm kiếm cả trăm nghìn file nhớ, nhưng đâu cũng gặp rỗng không / Tất cả điện thoại trên thế gian đều tắt/ Tất cả internet đều vi ruts . Cảm giác thời gian cũng rất lạ, ngày mỏng dần khi mùa xuân đến, có gì đó làm ta đau thắt: Tôi ôm ngây thơ tuổi yêu thất lạc. Ngày chủ nhật, lang thang trống rỗng. Có hai câu thơ mà trực cảm từ trái tim yêu thật mạnh liệt, tưởng vô lý mà rất có lý: Sân bay những bóng người hoá thạch / Anh muốn bay mà không bay được. Bất kỳ hình ảnh nào trong tình yêu xa cách cũng buồn, cũng mang mang nỗi nhớ. Mặc dù vậy nhưng tình yêu có sức mạnh mà không thể có ở các tình cảm khác. Nghệ sỹ dân gian từng viết: Yêu nhau tam tứ núi cũng trèo / ngũ lục sông cũng lội bát vạn đèo cũng qua. Sức mạnh tình yêu trong em đàn bà được thể hiện quyết liệt tìm đến nhau, không gì ngăn cách được. Họ đã chấp mấy nghìn cây số. Mây trắng là bài thơ cuống quýt, tràn ngập tình yêu khi hai người gặp nhau, mây trắng như mối tình của hai người. Thời gian như ngừng trôi, câu thơ đầy tính phát hiện:
Em nguyên thuỷ duỗi dài trên mây xốp
Trắng trong ơi chìm tận tận đáy Tây Hồ
Anh ngụp lặn đáy sâu vớt mùa thu chết đuối
Mùa thu cười trong mắt em ngủ mơ
Hạnh phúc oà thác đổ giữa Đà Lạt và hoa. Tất cả các hình ảnh hai người yêu gặp nhau đầy tràn hạnh phúc.
Anh ôm ngủ một đoá hoa màu nhớ
Một đoá hoa biết nói tiếng dịu dàng
Ru trắng, một bài thơ trong suốt của tình yêu. Hơn thế nữa, tình yêu đầy đau khổ mà có được. Hãy nghe tình yêu ru:
Ru cô đơn chìm vào da thịt đêm trắng buốt
Ru đau thương hoang hoải dấu lưng trần
Những trắng đêm mỏi thăng trầm bồi lở
Ta sẽ bị cuốn theo lời ru ấy, không phải để ngủ mà để thức thương lấy kiếp ngươi, đau đớn cả trong hạnh phúc. Ta bỗng như nghe thấy tiếng ru của ai trong đêm mưa gió, bão bùng. Hình như trên đời không có hạnh phúc nào có được lại không trải qua đau đớn. Và cũng chính vì vậy, khi cầm hạnh phúc trong tay, con người nâng niu hơn, trân trọng hơn. Hạnh phúc và đau khổ hoà lẫn vào nhau, trong niềm vui vẫn ẩn chứa những nỗi buồn xa vắng:
Trước mặt sau lưng chập chờn ảo mộng
Đêm tan vào hoang vắng tiếng ru mưa…
Em đàn bà cho ta đi qua và chứng kiến biết bao nhiêu trạng thái buồn vui, hạnh phúc và khổ đau. Ta vừa chứng kiến những giây phút hạnh phúc, rồi lại chia tay như một giấc mơ. Cảm giác rỗng không, đơn độc, đâu đó lại tràn về.
Anh cây chổi tựa mòn góc bếp
Anh cái chảo mốc meo
Anh con mèo đói kêu khan
Anh con chồn hoang ngủ vùi trong hốc tối
Em đàn bà đã khép lại một vòng tròn lấp lánh tình yêu, qua nhiều trạng thái sống, trạng thái yêu. Từ tình riêng Em đàn bà đã đưa đến cho mọi người vẻ đẹp được chia sẻ. Khi đọc Em đàn bà, không hiểu sao, trong đầu tôi những câu ca dao luôn chực chảy. Thơ NTT viết trong thời văn minh của kinh tế thị trường toàn cầu hoá, vun vút trôi khác hẳn với ca dao xuất hiện trong một thời chậm chạp, tù túng. Thơ NTT phảng phất hậu hiện đại với ngôn ngữ bè mảng róng riết tung phá mà vẫn gần gũi với tâm hồn Việt đôn hậu đa cảm. Có cảm giác trong mỗi bài thơ của NTT thường có hai bài thơ lồng vào nhau, một rất dân tộc, một rất hiện đại. Ta dễ dàng kiểm chứng qua Taxi, Ru trắng, Đà Lạt và hoa…
Tôi tin, khi tôi nói thơ NTT mang tính hiện đại sẽ có nhiều người đồng ý. Nếu chúng ta quay lại nhìn phía sau, đội quân thu dung văn học cũng trùng điệp lắm. Văn học nước nhà đang giao ban mà thiếu người nhận. Những nhà thơ lớp trước mà viết hiện đại được như NTT không nhiều. Thơ NTT không khư khư ôm lấy quá khứ, anh biến hoá, năng động trong phát hiện nội dung và cách thể hiện, tâm hồn luôn luôn mở. Ta không thấy NTT già hay trẻ, mà tâm hồn anh là như thế, vượt lên hoà nhập với thời mình sống, qua trải nghiệm của chính mình. Ra xun Gam Za Tốp có lần đặt câu hỏi, giữa tôi và bố tôi, ai già hơn ai? Một câu hỏi chỉ có nhà thơ lớn mới đặt ra được. Thì ra tâm hồn chứ không phải tuổi tác. Tôi đã thấy nhiều người trẻ lại viết rất già và bế tắc. Nhà thơ có thể bế tắc, nhưng cuộc sống không thể bế tắc. Nếu xét theo quy luật hình thái kinh tế xã hội chúng ta đang ở một trình độ rất thấp trên con đường xã hội hoá. Nhưng lịch sử lại cho phép và mở ra các điều kiện thuận lợi về thời đại để có thể nhảy vọt hội nhập. Thực tế cho thấy ai có tư duy năng động và nhạy bén thì khoảng cách gần hơn với yêu cầu của thực tiễn mới hơn. Thơ Em đàn bà của NTT như một thành công trong sự vượt thoát đó.
Ta yêu Em đàn bà bởi vì trong bối cảnh hiện nay của đất nước, con người, NTT đã nói được tiếng nói riêng với nhiều câu thơ giàu thi ảnh phản ánh tình yêu thời nay và qua bút pháp hiện đại mà không làm mất đi truyền thống, từ trong cấu tứ đến cảm xúc và ngôn ngữ. Gấp tập thơ em đàn bà lại ta bỗng thấy vẻ đẹp của tình người, tình đời, tình yêu con người và thiên nhiên sau bút pháp hiện đại lấp lánh hồn dân tộc…
Hà Nội, 25.4.2009
VC
P/S: tập thơ (nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo) đã hay mà lời bình (nhà thơ Vương Cường) thì lại càng tuyệt vời. Cảm ơn các nhà thơ đã cho độc giả được thưởng thức những món ăn tinh thần giá trị đến thế!
*Copy từ blog 360 Plus
Chủ Nhật, 3 tháng 5, 2009
Thứ Bảy, 2 tháng 5, 2009
XO XÁNH, HỪ HỪ...
Hôm qua là một ngày mát trời, nằm ôm Cu Em thủ thỉ mới biết rằng cu cậu có cả một "bầu" tâm sự, mẹ cháu mạn phép kể ra đây mong cả nhà góp ý nhé:
Có lẽ người nhiều biệt danh nhất nhà là mình, ngoài tên Việt Sơn ra bố mẹ và anh còn gọi mình bằng vô số tên khác . Mẹ gọi mình là "con nghé non" , "thằng 3 kg2" của mẹ, bố gọi là " Sơn béo" còn anh gọi mình là "lợn xinh" và "Sơn xinh" - Biệt danh này mình rất ghét, chỉ có con gái mới gọi là xinh thôi chứ!
Là con út tuy được chiều nhưng có rất nhiều ấm ức nhất là với mẹ. Hôm nào mình về khoe điểm mẹ cũng hỏi thế điểm của chị Bình và em Đức là bao nhiêu? (Bình và Đức là con bác, con cô cùng học một lớp) Nếu điểm mình hơn thì mẹ chẳng nói gì, còn nếu điểm kém thì y như rằng mẹ so sánh và phàn nàn! Nói rằng là ra ngoài đường người ta sẽ chỉ vào mẹ và bảo " Bà đấy là mẹ của thằng bé bị 6 văn đấy!" Mẹ tưởng làm được một bài văn dễ lắm đấy, mình phải vật lộn mãi mới nghĩ ra được vài ý !
Thấy chị Bình rửa bát, chăm em... mẹ cũng về kể và lại so sánh là mình chẳng làm được việc gì! Mình thì có em đâu cơ chứ mà phải chăm? còn bát đĩa thì anh rửa rồi chẳng nhẽ lại ra rửa tranh?
Tức nhất là hôm nọ đi chợ về, mẹ lại so sánh mình với cả con cô bán rau nữa chứ- nói rằng con cô ấy bằng tuổi mình mà đã biết tập cấy lúa, đi hái rau, bó rau... để giúp mẹ đi chợ. Mẹ chẳng so ngược lại là liệu bạn ấy có học được chuyên toán như mình không? Ức thật đấy!
Lại còn bao nhiêu chuyện ấm ức với bố và anh nữa, thôi để hôm nào mẹ cháu kể sau vậy.
Nghe con kể mẹ cháu mới nhận ra là mình vô tâm quá! Những câu nói vu vơ cũng dễ để lại ấn tượng trong tâm trí non nớt của trẻ. Giá cùng một sự việc mẹ cháu nên động viên, khuyến khích và khen ngợi thì có khi kết quả sẽ tốt hơn, Cu Em sẽ không có những "ấm ức" tội nghiệp như vậy.
Thương quá "nghé non" của mẹ, mẹ vẫn biết con là thằng bé ngoan, học giỏi mà. Còn chút xíu lười và mải chơi thì sẽ sửa dần dần bé nhỉ?
Vuốt giận nào Cu Em!
02/08/2008