Thứ Ba, 18 tháng 11, 2008

Trở trời!

This is my picture at present! Thanks for your good imagination!

Mấy hôm nay thời tiết trở trời, công việc lại nhiều nên mẹ cháu ọp ẹp, ươn người quá. Giá mà là cá thì còn có muối mà ướp cho nó tươi được lâu còn đây lại là “người cao tuổi”, ướp gì cho được ?

Thấy hắt xì hơi chàn chạt, lại tưởng là ai mong cơ chứ, rồi mức độ “mong” càng ngày càng tăng kèm theo nước mắt nước mũi giàn giụa. Leo được 5 tầng gác về đến nhà thì mệt lử. Cu Em thấy mẹ mệt ra vuốt lưng rồi nựng :”thương mẹ Bi lắm cơ, phải nằm thui thủi một mình thế này ư? ngoan nhé, chóng khoẻ nhé!” nựng mẹ như nựng em bé ấy, đang mệt cũng phải phì cười. Cu Anh sách cặp lồng đi mua phở, về ép mẹ ăn xong thì mới hết làu bàu như một u già! Ông hàng xóm mang thuốc ra bắt uống, dặn là uống thứ này với thứ kia... Mẹ cháu cãi : “Gì mà phải uống nhiều thế, chỉ loàng xoàng uống cảm xuyên hương là khỏi! - “ Anh thấy em uống cảm xuyên hương hai ngày này rồi, chẳng khỏi càng nặng thêm, giờ chắc là em giỏi hơn bác sỹ rồi? Tuỳ thôi!” Thôi đành vâng lời vậy, cho nó lành! Cũng may là đang ở nhà chứ đi công tác mà ốm vậy tối chỉ có nước nằm khóc nhè một mình thôi.

Cái phận Ô sin chỉ quen phục vụ mọi người nay được phục vụ lại mới thấy ngại làm sao. Thôi ráng khỏi sớm để lại làm Ô sin bù vậy.

Cảm ơn các bạn đã hỏi thăm và chúc mẹ cháu chóng khoẻ, “Thuốc” này mới hiệu nghiệm làm sao! Chúc cả nhà tuần mới bình an!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bước chân ai vừa ngang qua..

Flag Counter