Nhân một entry viết về bạn bè, Tú Trinh "bình loạn" về khổ chủ như thế lày:
Voi còi Thu Thuỷ du xuân
Cần Thơ, Non Nước... gieo vần Tháng Ba.
Oan ức quá nên tớ phải kêu "oan":
Voi còi Thu Thủy phân vân
Miếng ngon cũng tiếc miếng gân cũng thèm
Kệ đời sống mấy mà khem (kiêng khem)
Béo tý nhìn cũng nhập nhèm sao đâu
Sang nhà cô Tú dăm câu
Giờ về ăn tiếp xứng câu... Voi Còi!
Ai dè cô Tú bút tre ngay lập tức:
Ô hô, Voi còi đã đến chân đèo
Hải Vân, nhớ ghé bánh xèo cố đô
Bún bò nhớ thử vài tô
Hà Tĩnh cứ việc lăn lô cháo bồ
câu, cho biết mặt giang hồ
.....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét