Trịnh Công Sơn với những bài ca sống mãi cùng năm tháng, mà ngôn từ và giai điệu trong những bài ca của ông vẫn luôn là chỗ dựa, là niềm động viên an ủi và là nơi tìm kiếm sự bình an cho biết bao nhiêu trái tim cô đơn, đau khổ trong cuộc sống này.
"Sống trong đời sống cần có một tấm lòng, để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi..."
"Cuộc đời đó, có bao lâu mà hững hờ..."
"Sống gửi, thác về..."
Nếu quan niệm cuộc đời này chỉ là chốn dừng chân tạm thời, chẳng bao giờ là mãi mãi thì mỗi phút giây hiện tại ta đang sống với nhau mới thật là đáng quý biết bao. Biết được điều gì sẽ xẩy đến vào ngày mai trong cuộc sống nhiều bất trắc này, để đến một lúc nào đó ta sẽ lại ân hận với chính mình và thốt lên lời ước muốn muộn mằn: giá như ta đã sống tử tế với nhau hơn, giá như ta đã đừng làm tổn hại, đừng làm đớn đau ai nhiều đến vậy.
Cuộc sống vẫn luôn cuồn cuộn chảy với cả những nỗi buồn và niềm vui. Vẫn có những tấm lòng nhân hậu nhưng vẫn có những kẻ bất nhân. Vẫn có những người sống xả thân vì người khác, luôn mang niềm vui đến cho mọi người nhưng vẫn có những kẻ sống thật là ích kỷ, chà đạp lên tất cả, vẫn có những kẻ đáp lại sự khoan dung bằng liên tiếp những lỗi lầm...
Vẫn biết đó là cuộc sống đa dạng với muôn mầu muôn vẻ của nó, nhưng nhiều khi ta vẫn không hiểu nổi, nhiều khi ta cảm thấy bất lực trước những điều đã và đang xảy ra và nhiều khi ta đã mất niềm tin.
Tại sao lại thế, sao lại thế nhỉ, cuộc đời ơi ???
(Chia sẻ cùng bạn và tôi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét