Thứ Hai, 3 tháng 3, 2008

Áo bông ai ướt khăn đầu ai khô!



Thương vợ

Quanh năm buôn bán ở mom sông
Nuôi đủ năm con với một chồng.
Lặn lội thân cò khi quãng vắng
Eo xèo mặt nước buổi đò đông.


Một duyên hai nợ, âu đành phận
Năm nắng mười mưa, dám quản công.
Cha mẹ thói đời ăn ở bạc!
Có chồng hờ hững cũng như không!

Cụ Tú rất thương vợ nên mới có bài thơ nổi tiếng như thế ! Ngoài tình thương, tình yêu cụ còn có phần biết ơn Cụ Tú bà vì đã thay cụ gánh vác gia đình khi có người chồng "vô tích sự " như vậy.


Nhưng người có tài thì thường có tật. Tật ở đây tại vì trái tim Cụ Tú đa tình quá, mênh mang quá.


Áo bông che bạn

Ai ơi còn nhớ ai không?
Trời mưa một mảnh áo bông che đầu
Nào ai có tiếc ai đâu


Á
o bông ai ướt khăn đầu ai khô?


Người đi Tam Đảo, Ngũ Hồ.
Kẻ về khóc trúc, than ngô một mình.
Non non, nước nước, tình tình


Vì ai ngơ ngẩn cho mình ngẩn ngơ...

Thương vợ đấy nhưng vẫn động lòng với người tri kỷ. Cụ Tú Bà ơi đừng giận, đừng ghen nhé, bậc tài hoa thường đa tình và nhậy cảm hơn người bình thường! Dù có thế nào thì Cụ Tú vẫn trở về với Cụ Tú Bà thôi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bước chân ai vừa ngang qua..

Flag Counter