Phật dạy về chữ Nhẫn:
" Nhịn được cái tức một lúc
Tránh được mối lo trăm ngày
Muốn hòa thuận trên dưới
Nhẫn nhịn đứng hàng đầu.
Cái gốc trăm nết
Nết nhẫn nhịn là cao...
Người mà chưa biết Nhẫn
Chưa phải là người hay."
Vẫn biết là vậy, biết mình chưa phải là người hay. Tuy nhiên, có biết bao nhiêu điều xảy ra trong cuộc sống hàng ngày. Điều tốt đẹp cũng nhiều nhưng điều xấu xa tồi tệ cũng đầy rẫy. Mà phàm là con người trần tục, những cung bậc " ái ố hỉ nộ" ai mà chẳng phải trải qua? Nếu những tình cảm ấy được chế ngự bởi chữ Nhẫn thì sẽ ra sao nhỉ!
Sẽ thế nào khi yêu chẳng dám thể hiện là yêu, ghét cứ phải ngậm bồ hòn làm ngọt, vui sướng chẳng dám chia sẻ và giận dữ thì phải nuốt vào lòng ? (Lưu ý: điều này không có lợi cho ai mắc bệnh tim! hehe)
Hôm nay mình đã không dẹp được cơn "nộ khí" , lúc về nhà nhìn thấy chữ " Nhẫn" , hỏa hạ dần.
Biết mình "chưa phải là người hay" còn "chồng chất tội lỗi" trong cuộc đời nhưng khốn nỗi bản tính khó sửa cứ " yêu ghét buồn vui nói thẳng thừng". Thế mới tệ chứ!
" Tự mình nhẫn nhịn được,
Ai ai cũng mến yêu."
Chắc là từ giờ ai cũng ghét mình rồi đây! Hu Hu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét