Chủ Nhật, 8 tháng 5, 2011

Dạy con!

Không có gì tự đến cả đâu con
Quả muốn ngọt phải tháng ngày tích nhựa
Hoa sẽ thơm khi trải qua nắng lửa
Mùa bội thu phải một nắng hai sương
Không có gì tự đến dẫu bình thường
Phải bằng cả đôi tay và nghị lực
Như con chim suốt ngày chọn hạt
Năm tháng bao dung nhưng khắc nghiệt lạ kỳ
Dẫu bây giờ bố mẹ có đôi khi
Có nặng nhẹ yêu thương và giận dỗi
Cho roi vọt khi con hư và dối
Thương yêu con đâu đồng nghĩa với chiều
Đường con đi dài rộng biết bao nhiêu
Năm tháng nụ xanh giữa cây vươn thẳng
Trời cao đấy nhưng chẳng bao giờ lặng
Chỉ có con mới nâng nổi chính mình!

(Sưu tầm)

2 nhận xét:

  1. Bài thơ hay quá TT ơi. Chị rất thích câu:
    "Chỉ có con mới nâng nổi chính mình! " vì :
    "Không có gì tự đến cả đâu con ...".

    Trả lờiXóa
  2. Chưa biết có dạy được con không nhưng em nghĩ người lớn cũng phải học để tự dạy chính mình trước rồi đến dạy con sau, chị nhỉ

    Trả lờiXóa

Bước chân ai vừa ngang qua..

Flag Counter