Người ta nói rằng hạnh phúc có muôn vàn gương mặt và nét rạng ngời trên những gương mặt ấy thì thật giống nhau nhưng bất hạnh thì khác!
Đó là những gương mặt khắc khổ, những đôi tay chai sạn khi phải đối mặt mới nắng mưa, vật lộn với bao khó khăn của cuộc đời vì kiếp mưu sinh.
Đó là những mảnh đời phiêu dạt, không chốn nương thân, không nơi nương tựa!
Đó cũng là những gương mặt viên mãn trên các bàn nhậu, trên các chốn “thiên đường” ăn chơi để đến lúc hạ màn ngồi bóc lịch trong tù, và còn nhiều, nhiều nữa.
Còn có cả gương mặt luôn tươi cười ban ngày, chỉ có đôi mắt sưng mọng vì những đêm lẻ loi cô đơn tràn nước mắt. Những tưởng với thời gian, vết thương sẽ lành dần nhưng dường như nỗi đau quá lớn nên những hôm trái gió trở trời, vết thương lại rỉ máu!
Không thể tưởng tượng được với gần 20 năm đầm ấm gia đình,các con ngoan ríu rít, vợ chồng bao bọc, chở che, thương yêu nồng nàn thế mà giờ đây chỉ sau vài ba năm đã trở nên tan nát, lẻ loi. Ba mẹ con có vui vẻ đến mấy thì niềm vui cũng chẳng bao giờ trọn vẹn.
Thời gian có thể làm cho tình cảm tốt lên, cũng có thể làm cho nó trở thành nguội lạnh. Một người cả tin và vô tư đến mức ngây thơ, một người chạy theo những đam mê mới, thăng hoa, thoả mãn với những bản năng tưởng đã ngủ quên trong cuộc mưu sinh cơm áo gạo tiền. Và sự ích kỷ lên ngôi đồng hành với nó là sự bội bạc đến tàn nhẫn.
Vẫn biết rằng ngồi khóc bên bình sữa đổ rồi thì chẳng ích chi nhưng con người chứ có phải gỗ đá đâu. Và không hiểu vì sao dù hận dù đau đến đâu mình vẫn tin đó là người tốt và vẫn thầm mong có một ngày nào đó con người bội bạc ấy sẽ tỉnh cơn mê để quay về. Không biết sẽ có ngày đó không và không biết lúc đó mình có đủ độ lượng để quên hết mọi kỷ niệm cay đắng, mở lòng ra đón nhận không?
Vẫn gồng mình lên để lo cho cuộc sống của ba mẹ con ngày càng tốt đẹp hơn, vẫn nhận được những sự giúp đỡ thật lớn lao từ bạn bè, người thân nhưng niềm vui dù lớn mấy cũng chẳng bù đắp nổi khoảng trống trong tim.
Lo cho con, vui với công việc để khoả lấp nỗi buồn. Ôm con trong vòng tay, hít hà mùi mồ hôi chua chua thơm thơm của nó nhưng rồi đến khi chúng lớn, đủ lông đủ cánh bay đi thì biết làm gì với nỗi cô đơn lúc tuổi già đây? Đi bước nữa thì chắc chắn là không rồi, bạn tri kỷ chỉ là những người bạn gái thật thân, có lẽ sao Thái dương và Nguyệt đức cư ở cung Mệnh, Thân của mình sáng quá nên chỉ nghĩ đến chuyện có tình cảm hơi thân thiết với một ai đó là mình đã vội gạt đi rồi!
Trời xanh sao lại dành cho người hiền lành như mình sự BẤT HẠNH như thế? Số phận đã an bài, phải chấp nhận vậy thôi. Cho mình mượn những bờ vai bạn bè để vợi bớt nỗi buồn nhé, BẠN ơi!
Chia sẻ với chị. Mong chị vững vàng để làm chỗ dựa cho 2 cháu.
Trả lờiXóaem ở cạnh chị mà. Em ko cmt được vì cuộc sống của em từ thời thiếu nữ tới nay đã quá nhiều cơ hội đủ dạng để thấm thía những kinh hoàng men bờ vực và trong vực.
Trả lờiXóaHUG
Mỗi nhà mỗi cảnh, mỗi cây mỗi hoa. Câu này nghe chán nhỉ.
Trả lờiXóaThủy còn có con cái, nhà cửa và nhiều thứ khác. Mình tay trắng ra đi mà sao mọi người vẫn nói mình sung sướng vì được giải thoát. Tại sao mình không cảm thấy bất hạnh như bạn đang cảm thấy trong lúc này. Có lẽ bởi mình không cho đó là bất hạnh.
Vững vàng lên và sống cho con, cho bản thân mình đi bạn.
Em thèm được hát ru cho chị ngủ tối nay ghê vậy...
Trả lờiXóaHay là ngồi sau lưng em để hai chị em mình cùng...lạc lối như tối nào...
Chị vẫn luôn cố gắng, chẳng qua những lúc yếu lòng cảm thấy tủi thân vậy thôi chứ ai mà sống mãi được trong nỗi đau khổ như vậy. Cảm ơn em!
Trả lờiXóaChị vẫn còn đó mối dây liên hệ là hai đứa con, bè bạn và gia đình nên không thể tránh được những tiếp xúc cần phải có. Không biết bao giờ mới trở nên chai lỳ được đây?
Trả lờiXóaHằng khác mình, bạn ly hôn là được giải thoát vì đã sống trong nỗi đau khổ triền miên còn gia đình mình đầm ấm đến gần 20 năm nên khi có chuyện thì bị sốc! Có đầy đủ mấy thì cái mà không có được người ta vẫn cảm thấy thiếu. Dù sao thì mình cũng vẫn mạnh mẽ vượt qua nhưng những lúc rối, viết ra thế này cũng nguôi ngoai phần nào. Cảm ơn H lắm vì bờ vai bạn bè!
Trả lờiXóaEm, chị cảm nhận được sự quý mến chân thành của em! Hug
Trả lờiXóaChị à!Trên đời có một số việc mình không thể nào chi phối được, ví dụ như vận may và cơ hội, dư luận và phỉ báng, vậy thì mặc kệ chúng, cứ thuận theo tự nhiên.Vì sẽ có những việc mình có thể chi phối, ví dụ như sự hứng thú và chí hướng của mình, xử thế và làm người, vậy thì nên cố gắng về mặt này, còn thì kết quả của sự cố gắng sẽ ra sao, thôi thì cứ thuận theo tự nhiên vậy. HUG
Trả lờiXóaRất đồng ý với BL
Trả lờiXóaDạo này GR học khí công, câu này luôn luôn thấy được nhắc đến.
Trả lờiXóa"Thuận theo tự nhiên", tưởng đơn giản nhưng khó ghê. Gần 50 năm nay mình đã có cả một mớ quan điểm, quan niệm, phong cách, thói quen, cố tật... Giờ "thuận theo tự nhiên" là cả một sự "luyện tập" đó bà lão ơi.
Khổ luyện mới thành công nhé. Cố lên lão lão.
@BL: Thuận theo tự nhiên, không nên cưỡng lại một khi lực bất tòng tâm rồi! Đúng quá em ạ. Nhưng ở đời còn nhiều ham muốn, vẫn còn tham, sân, si thì điều đó phải cố gắng nhiều lắm!
Trả lờiXóa@AT: BL còn "chẻ" mà nhiều khi chị thấy em thực là chân thành và chín chắn, phải không AT?
@gR: ước gì tôi có được "nội công" thâm hậu như bà! Bà lão ơi kéo tôi vớiiiiiiiiiiii !
Tôi dạy bà bài này nhé:
Trả lờiXóaHông phải nhiều khi mà lúc nào em cũng"chân thành"chị à!Không tin hỏi..............em xem.Còn chín chắn thì chưa chắc lắm vì đôi lúc em cũng yếu đuối,cảm tính lắm.
Trả lờiXóa1- Để có thể sống được có lẽ nên đặt ra một nguyên tắc: đừng quá quan trọng về bất cứ một tình huống nào gắp phải trong đời. Bu đang sống bình an đến hôm này là do áp dụng cái phương châm đó. Sự cố của bạn cứ xem nó là quy luật tất yếu thì không thấy bất hạnh. Có khi là may mắn vì không xẩy ra muộn hơn...Tăng cường giao lưu với bạn bè như thế này là một cách tạo ra niềm vui.
Trả lờiXóa2- Bu không cổ động bạn làm Phật tử, nhưng cái lý thuyết duyên nghiệp của họ đáng tham khảo lắm. Con người hôm nay là hình mẫu của ngày hôm qua và dự báo cho mẫu người sắp tới (nếu luân hồi làm người) Vậy bạn bắt đầu hiệu chỉnh dần đi để mai kia bạn không còn gặp sự cố nào tương tự như hôm nay. Còn tu tỉnh để xóa bỏ luân hồi như ông Thích Ca thì khó và không nhất thiết.
@Hằng :Ngày nào cũng lên xuống 5 tầng tập thể dục mà chẳng thấy khoẻ ra tẹo nào :D
Trả lờiXóa@BL: lúc nào BL cũng vậy, chẳng phải hỏi ai cả vì chị biết chắc chắn thế mà
@bác Bu: Vâng, một khi đã điềm tĩnh thì bất cứ chuyện gì cũng hoá giải được. Tình cảm nó như những cơn sóng ấy, lúc căng thẳng thì em tìm đến bạn bè bằng cách viết ra như thế này thôi. Đọc comment của bác Bu thấy dịu đi nhiều, em cám ơn Bác!
Hôm nay chắc đợt sóng ngầm đã lắng dịu rồi phải không TT ? M nghĩ chắc tại còn mới quá đó thôi . Rồi thời gian sẽ giúp phôi phai...
Trả lờiXóaĐôi lúc để vượt qua những khó chịu do một tác nhân nào đó gây ra, M có thể dùng đến tự kỷ ám thị.( Như ra, vô lẩm nhẩm cái đó, điều đó không đáng để lấy mất chìa khóa niềm vui hay sự bình yên của mình, hiiii ) Nhưng quá lắm mới dùng , vì khi thành công rồi thì lòng cũng lạnh ngắt , hững hờ với mọi sự ... hihi....
Huggggg ThuThuy cái nhé...
Chị, cảm ơn bờ vai của chị!
Trả lờiXóa