Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2009
Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2009
Đố ai định nghĩa được...
(Ảnh copy tren Net.)
Đố ai định nghĩa được chữ mong
Có khó gì đâu rối cả lòng
Cả tuần mong rảnh để bờ lốc
Thế mà viết mãi vẫn chẳng xong!
Đố ai định nghĩa được chữ khô
Có khó gì đâu chữ hàng bồ
Nhưng mà cảm xúc không chịu đến
Ảnh xấu, thơ cùn chẳng dám phô
Đố ai định nghĩa được chữ say
Bờ lốc đam mê tối lại ngày
Bận bịu thôi đành xin gác lại
Rảnh rồi gặp bạn lại mê ngay!
Entry viết ngày, 05/07/2008. Dạo này mít đặc quá chẳng viết được chữ nào, đành ăn mày dĩ vãng post lại entry cũ và vác cả "tài sản" lên "phe phang" luôn! Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ!
Đố ai định nghĩa được chữ Tiền
Ngoài miệng khinh rẻ, tâm phát điên
Điện nước, gar, xăng, rồi trẻ mỏ
Có tiền mọi chuyện ắt thành Tiên
....
:D
Đố ai định nghĩa được chữa GHIỀN
Một ngày không đụng đến phát điên
Bờ lốc bờ leo khốn nạn nhỉ
Tốn công tốn sức tốn cả tiền
@ Bác Sói:
Định nghĩa đồng tiền khó quá ta
Tiền là tiền bạc, chẳng thật thà
Tiền là tiền tệ nghe thật khiếp
Thế mà thiếu nó khối người la!
@Vân Nam:
Một ngày không đụng đến phát điên
Vì trên bờ lốc lắm bạn hiền
Buồn vui chia sẻ sao mà thích
Ghiền thế thì vui, chả lo phiền!
· TKO
Đố ai bờ lốc không biết còm
Còm mê còm mải thấy phát ...phê
Còm đi còm lại, ai chê dở
Thì thôi ta sẽ ... hông còm nữa!:-)
· TịnhTâm
·
Ghiền những yêu thương nên không yên
Mãi mê bờ lốc kiếm bạn hiền
Tốn công, tốn sức đâu có sợ
Lo nghiện còm-men cột sống nghiêng!
hehe!!!
· PNH
"Đố ai định nghĩa được tình yêu...", cho dù là "yêu" một cái rất hiện đại là Internet. Thời nào thì thức nấy mà thuthuy, miễn là vẫn "yêu chồng con hơn một tí" như thuthuy là ôkê quá rồi.
· TT.huynh
·
Tình rằng hong định nghĩa chi
Mà cứ ngô ngố vô ghi mấy dòng
Rằng bnóc gơ thiệt là đông
Con nghiện cai mããããããi, thành công liên hồi!
(từ kinh nghiệm bản thân, hihi :D)
@TKO:
Còm hay còm dở cũng ôkê
Khách ghé qua nhà ai chẳng mê
Chỉ sợ một đi không trở lại
Out rồi nhớ blốc lại quay về! hề hề
@Tịnh tâm:
Cân bằng bờ lốc anh ơi
Để nghiêng cột sống mà vơi nỗi sầu
Sức khoẻ vẫn cứ hàng đầu
Mong anh bảo trọng kẻo chị rầu đó nghe!
@PNH: Cám ơn bác Hiệp!
Bờ lốc em có đa mang
Việc nhà cơm nước đảm đang vẫn vẹn tròn
Làm vợ vẫn thiệt là ngon
Dù yêu bờ lốc chồng con hàng đầu!
@T.T.huỳnh: Con nghiện cai mãi, thành công liên hồi!!! Trong tuần này chị cũng cai nghiện bờ lốc thành công được bảy lần rồi đấy em ạ. hehehe
· lanhkts
·
Đố ai định nghĩa được duyên này
Xa vời cách biệt gặp đã say
Năm năm tháng tháng lại ngày ngày
Thâm tình trao gửi say lại say
...
(Khách qua đường xin họa đôi lời)
· TORO
·
Blog là môn thuốc lào thời hiện đại, đã chôn điếu xuống lại đào điếu lên. Rít một phát nào!!!!
· bulukhin
·
Một mai bạn sẽ làm bà
Của đàn cháu nội cả nhà đông vui
Ngôi hoa hậu bạn nhường rồi
Hai nàng dâu sẽ là người lên ngôi
Ông bà thong thả dạo chơi
Xứ mình xứ bạn khắp nơi đi về
Ấy là MONG, ấy là mơ
Ngày mai quả ngọt bây giờ ươm cây.
@lanhkts:
Có duyên mấy núi cũng trèo
Mấy sông cũng lội mấy đèo cũng comment!
@Toro:
"Thuốc lào" bạn viết tớ say
Hàng xóm vào cũng quên ngay đường về
@bác Bu:
Ấy là MONG, ấy là mơ
Ngày mai quả ngọt bây giờ ươm cây
Nắng sương chẳng quản hao gầy
Đến khi trái ngọt nhớ ngày gian lao!
· Tuankiệt
·
Đố ai định nghĩa được chữ lười
Chẳng nghĩ được gì,mặt mất tươi
Lại đổ cho rằng thì là...bận
Lười mà cũng ...bận,thật trêu ngươi.
@Tuấn Kiệt: Lười cũng bận chứ bác, bận ăn, bận ngủ, bận chơi này... hihihi
Thứ Năm, 24 tháng 9, 2009
Thứ Tư, 23 tháng 9, 2009
Thứ Năm, 17 tháng 9, 2009
CU EM
Dạo này Cu Em lớn phổng hẳn lên, đã thấy hàng ria mép xanh phơn phớt quanh cái miệng cứ hay “dẩu” lên cãi giả của cu cậu. Mẹ gọi điện về nhà nghe giọng vỡ ồ ồ của Cu Em mà thấy buồn cười quá. Đành rằng đó là quy luật, con phải trưởng thành chứ có bé mãi được đâu mà vẫn cứ thấy tiêng tiếc như là có cái gì sắp vuột ra khỏi vòng tay mình vậy! Nhớ ngày xưa khi được sai lấy chén bát, cu cậu kiễng chân chưa tới, anh thấy thế bảo :”Chú để anh lấy cho” mẹ nghe mà cứ tủm tỉm cười hoài. Bây giờ Cu Em cao hơn cả mẹ, cái chuyện lấy bát đĩa kia nay chỉ là chuyện nhỏ, không phải kiễng chân nữa rồi .
Lớn thì có lớn nhưng tồ thì vẫn nguyên xi, bố mẹ vẫn phải chăm chút, nhắc nhở Cu Em từ cái ăn cái mặc đến việc học hành. Nhiều lúc mẹ than :” Thằng bé này nhặt được ở cầu Chương Dương mang về chứ có phải con mình đâu mà phải chăm nó thế nhỉ!” – Cu cậu phản ứng tức thì :”Thế mà hôm nọ bố nói là con nhặt được ở gầm cầu Long Biên! Lần sau có gì thì bố mẹ nói thống nhất địa điểm nhé”! Xấu hổ chưa, phụ huynh ơi là phụ huynh!
Cu Em được thầy cô khen là tiếp thu nhanh nhưng vẫn chưa “say học”, vẫn chưa bật lên được top 10 của lớp, dù biết là lớp Chuyên Toán để đạt được vị trí top 10 cũng không dễ dàng gì. Bố mẹ lo lắng chỉ biết nhắc nhở :”con phải cố gắng nhé, nếu không học giỏi thì sẽ bị mất nhiều cơ hội lắm. Nhà mình nghèo chỉ có trông cậy vào chính sức của con thôi!” . – Nhìn bộ mặt hình sự của bố mẹ khi nhắc nhở con, Sơn ta thủng thẳng : “Vâng, con sẽ cố gắng nhưng mà nhà mình bình thường chứ không nghèo nhá, bố mẹ đừng có nói đùa!” - Phụ huynh lần nữa lại chỉ biết cười toe thôi, thỉnh thoảng cu cậu chọc khe thế này thì đội bạn cầm bằng thua vậy! :D
Các cụ bảo đi hỏi già về nhà hỏi trẻ, cấm có sai. Mong cho Cu Em bé bỏng của mẹ lúc nào cũng giữ được tâm hồn trong veo, thật thà và thẳng thắn như vậy. Cố lên chú Nghé non, phía trước là trời rộng, đường xa, chạy băng băng nhé. Cả nhà đều yêu con NHẤT, yêu anh Hoàng cũng chỉ bằng con thôi! :D
Thứ Tư, 16 tháng 9, 2009
Chủ Nhật, 13 tháng 9, 2009
Thứ Bảy, 12 tháng 9, 2009
MỘT MÌNH !
Ảnh sưu tầm trên net.
Một lần tôi có chuyến đi xa
Một túi và tôi - một thân già
Lễ mễ xách mang một mình cả
Lưng còng đổ bóng xuống sân ga
Cơm ăn ba bữa một mình tôi
Ngồi trái, ngồi phải cũng vậy thôi
Một người chỗ mô ngồi cũng lệch
Miễn sao qua bữa cũng xong rồi!
Hết việc về phòng cũng chán kinh
Ti vi ngồi ngó bấm linh tinh
Net thì chẳng có cai nghiện vậy
Díp mắt ngủ quên chẳng giật mình!
Công việc ban ngày cứ lấn sân
Tối đến chuông reo lại thấy gần
Ông hàng xóm gọi, con ríu rít
Tám xong, buồn vợi được mấy phần!
Vài dòng gõ với nhịp tầu lăn
Mai về ngủ nướng cuộn trong chăn
Ra đi mới có mong trở lại
Tổ ấm vui vầy hết cách ngăn!
Thứ Năm, 10 tháng 9, 2009
NỒNG HẬU QUẢNG BÌNH...
Quảng Bình, mảnh đất miền Trung nắng gió với những con người và phong cảnh đẹp nổi tiếng mình đã nghe nói nhiều, bây giờ mới được qua thăm. Làm sao mà kể hết được cảm nhận về mảnh đất thân thương này chỉ trong một entry ngắn ngủi, ở đây mình chỉ muốn nói về một blogger, một người bạn lớn của mình – Bác Bulukhin.
Bác Bulukhin, một “nhà Quảng Bình học” mà về kiến thức sâu rộng trong các lĩnh vực thì chắc nhiều bạn bloggers đã biết. Về đây lại được tiếp xúc với một Bác Bu khiêm nhường trong cuộc sống hàng ngày với một gia đình phải nói là biểu tượng viên mãn về hạnh phúc. Vì thế qua Quảng Bình công tác và ghé thăm hai bác Bu mình có cảm giác rất đỗi thân quen như là cô em gái nhỏ về thăm gia đình anh chị vậy (không phải là thấy người sang bắt quàng làm họ đâu nha :D)
Bạn đọc chắc đã nhiều lần cảm phục trước những kiến thức uyên thâm cũng như sự chu đáo, tận tâm với bạn bè của bác Bu. Để có được một cao nhân như thế, hiển hiện đằng sau là hình bóng của một bác Bu gái xinh đẹp, đảm đang, chiều chồng thương con hết mực. Bác gái không những là niềm tự hào của bác trai - quả thực sang vì vợ là thế, mà còn là chỗ dựa vững chắc để cho “trẻ thơ lớn tuổi” là bác trai có thể rảnh rang nghiên cứu tự cổ chí kim trong khi những lo toan vất vả đời thường đã có bác gái đảm đương hết rồi! Viết những dòng này bác Bu mà có trách là “nói xấu” bác trên blog thì em cũng đành cười trừ vậy vì ngay cả những vĩ nhân cũng chỉ là những người bình thường trong cuộc sống thôi mà!
Cả hai bác đều thực là mến khách và chu đáo. Còn đang lơ ngơ ở sân bay Đồng Hới, ra đến cửa đã thấy bác Bu đón sẵn với nụ cười ấm áp. Bác hướng dẫn lái xe đi qua những điểm nổi tiếng của Quảng Bình như sông Nhật Lệ, nhà thờ Tam Toà, cây sung Đồng Hới để mình được tận mắt thấy cảnh đẹp và chụp ảnh. Tiếc là thời gian có ít nên mới chỉ chụp được ảnh chứ chưa kịp khai thác thêm các kiến thức khác từ người “hướng dẫn viên” đặc biệt này. Bác gái chu đáo, đảm đang lo cho mình từ việc giao dịch ở ngân hàng đến việc liên hệ phương tiện đi công tác. Bữa trưa ấm cúng với hai bác mình càng hiểu thêm về hai con người nhân hậu với những cố gắng để có được trái ngọt hạnh phúc ngày hôm nay. Đúng là trong xã hội bây giờ, không biết phải đãi bao nhiêu cát mới tìm được thứ vàng mười như hai bác Bu đây, hay nói vui như bác Sói đồng hoang nhận xét đây là một thứ “động vật quý hiếm” trong thời buổi này!
Nói cám ơn hai bác thì chắc là lại bị coi là khách sáo, thôi đành viết vài dòng ngắn ngủi coi như đây là tấm lòng quý mến chân thành của mình vây. Chúc hai bác cùng gia đình luôn luôn khoẻ mạnh, vui vẻ và hạnh phúc.
Chủ Nhật, 6 tháng 9, 2009
Thứ Năm, 3 tháng 9, 2009
LUNG LINH HỒ GƯƠM
Dòng người và xe cuồn cuộn đổ về, tràn khắp các nẻo đường xung quanh Hồ Gươm trông như một dòng sông ánh sáng!
Tháp Rùa cổ kính.
Cầu Thê Húc cong cong sáng rực trong ánh đèn như cây cầu dẫn vào cõi mơ!
Đền Ngọc Sơn lung linh huyền ảo.
Việc ai ... nấy làm!
Hoa đèn!
Mẹ Mướp đi bán khoai ở Hồ Gươm! :D
Thứ Tư, 2 tháng 9, 2009
Dọn dẹp!
Ngày Quốc khánh dự định đi chơi không thành thế là cả nhà mình hò nhau dọn tổng vệ sinh. Bao lâu lấy cớ bận bịu với công việc, những thứ đồ cũ của nhà mình cứ ngày một chất đống, bỏ thì tiếc mà cũng chẳng bao giờ dùng lại. Nhìn vào đống đồ chất ngất trên gác xép mới thấy sức ì của mình lớn thật. Hôm nay phải dọn dẹp thôi, như là khơi thông dòng nước cuốn đi sự trì trệ bấy lâu để cho "nhà sạch thì mát".
Hôm nay trời đi vắng, ông xã lại làm đầu tàu trong việc dọn dẹp thế nên ba mẹ con hưởng ứng nhiệt tình :
Bận quá đi thôi.
Nhà cửa lôi thôi.
Cả tuần chưa dọn.
Làm thôi, ngắn gọn
Lệnh đã phát ra
Cả nhà hưởng ứng
Ta làm...cho ta
Bố lên gác xép
Dọn đồ cũ ra
Đồ không dùng nữa
Tiếc gì , sạch nhà
Hưởng ứng hai tay
Mẹ giao việc ngay
Ta cùng làm nhé.
Này lau nhà cửa.
Là việc Cu Anh.
Lanh cha lanh chanh.
Em lau bàn ghế.
Mẹ lo khu bếp.
Cùng nhà vệ sinh.
Nhà cửa sạch tinh
Thích ơi là thích.
Chúc cả nhà một kỳ nghỉ Quốc khánh thật vui và ý nghĩa nhé!