Đi học mấy hôm, thi xong thở phào rồi lại gõ vài dòng gửi tới các bạn tâm sự của một sinh viên già nhé.
Là học sinh, đi học chỉ có nhiệm vụ duy nhất là học tập, trau dồi trí thức và thể chất. Như những trang giấy trắng tinh, những kiến thức các bạn học sinh tiếp thu được như nét mực son sẽ được in tươi rói trên trang giấy đó. Đây là thời kỳ tốt nhất cả về trí lực và thể lực cho việc học tập và nghiên cứu. Ngoài ra các bạn không phải lo lắng suy tư chút gì về việc cơm áo gạo tiền, không phải bon chen trong cuộc sống lại càng chưa bị va chạm ảnh hưởng bởi các tệ nạn xã hội. Mọi thứ đã có cha mẹ lo chu đáo hết rồi nên việc đi học đúng nghĩa là đi học!
Nghĩ vậy nên đối với con cái mình luôn đặt yêu cầu các con phải học giỏi, đi học phải chăm chỉ và trung thực. Anh em nhà chúng lườm mẹ rồi cãi giả : Mẹ cứ làm như đi học dễ lắm không bằng! Tuy cãi giả vậy thôi nhưng cả hai anh em cùng tự giác học và chúng chưa phải làm cha mẹ phải xấu hổ bao giờ (Nếu không muốn khoe là tự hào - nói phét tý !)
Nói như vậy cũng có ý bao biện thanh minh tý chút về việc học hành vất vả ở lứa tuổi của mình.
Quả thế, mấy hôm nay học sinh già này đi học tệ quá thể! Ngồi trong lớp mà đầu óc lùng bùng, đã cố ý ngồi lên bàn đầu để nghe giảng cho rõ, thế mà kiến thức thầy giảng dường như cứ vào tai này lại ra tai kia.
Báo hại được một lúc thì cơn buồn ngủ kéo đến! Dường như có sức mạnh ngàn cân cứ kéo sụp mắt mình lại, không thể chống mi lên nổi. Mà lại ngồi bàn đầu cơ chứ, vật vã với cơn buồn ngủ, gà gật mãi cuối cùng phải chạy ra ngoài vã nước vào mặt cho qua cơn tỉnh ngủ!
Đã hết đâu, ngồi học tiếp được một lúc thì điện thoại rung, một số công việc ở CQ cần phải giải quyết ngay. Lại mất mất 15' ở ngoài lớp học. Tự thấy ghét mình quá, ngồi lại chỗ quyết tâm chăm chú nghe thầy giảng. Bắt đầu thấy hứng thú khi biết thêm được nhiều kiến thức mới thì lại điện thoại của con. Nhắn tin cho chồng cho con xong, thì buổi học cũng gần kết thúc rồi.
Đầu óc căng thẳng nhưng buổi trưa mình vẫn phải lò dò ngồi xem lại sách để buổi chiều học tốt hơn. Mệt hơn làm cửu vạn ngoài đường là cái chắc!
Buổi chiều tuy thế mà cũng chả khá hơn là bao, có lẽ tối hôm trước thức khuya, sáng dậy sớm và trưa không ngủ nên cứ nghe giọng thầy đều đều là cơn buồn ngủ lại kéo tới. Mình đổi mánh là ghi chép liên tục, thế là cơn buồn ngủ cũng qua. Ngoảnh sang bên trái, hai người bạn cũng ngồi "đồng ý" liên tục với thầy, liếc sang bên phải, cô bạn gái vừa nghe giảng vừa vẽ được mấy viền hoa trang trí vào trong quyển vở! :D
Ngó ra ngoài cửa, chú chim sâu đang lích rích trên cành, nắng vàng rực rỡ, trời xanh ngắt! Nhìn vào điện thoại liên tục xem còn bao lâu nữa mới hết giờ tự dưng thấy thương con quá, tự nhủ chắc chúng đi học không đến nỗi khổ sở như mẹ chúng bây giờ.
Hôm sau, buổi tối ôn bài kỹ và đi ngủ sớm. Sáng đến lớp sảng khoái học một lèo, càng nghe giảng càng thấy thích đến nỗi khi thầy kết thúc bài giảng mới biết là đã quá giờ mất 15 phút. Cuối khoá học, mình cũng làm bài thi ngon lành, được điểm tốt lại còn được phần thưởng nữa chứ! Ôi chao, một miếng giữa đàng đấy các bạn ạ.
Thế mới biết yêu cầu người khác thì thấy dễ dàng, đấu tranh, tự vượt qua bản thân mới khó làm sao. Cũng may bản chất là hơi ngoan nên đi học có hư một chút thì cũng ...không sao!
Chúc các bạn Chủ nhật vui, khoẻ nhé!
Ngó ra ngoài cửa, chú chim sâu đang lích rích trên cành, nắng vàng rực rỡ, trời xanh ngắt!
Trả lờiXóaHihi, thế này thì nên đi học để có thời gian thả hồn vào thiên nhiên chị ui!
Chủ nhật ấm áp chị nhé!
Chị !
Trả lờiXóa"Thế mới biết yêu cầu người khác thì thấy dễ dàng, đấu tranh, tự vượt qua bản thân mới khó làm sao."
Những gì chị chia sẽ đây thật chân thành làm sao đâu. Em cũng có lúc nhìn mình như thế chị à, mỗi khi yêu cầu con đủ thứ, rồi nhìn lại mình...có hôm chỉ muốn bỏ học, thật..chút thẹn trong lòng với con. Có hôm con hỏi em sao trưa nay mẹ ko đi học, em nói dối là đc nghỉ.
...thui thì nhờ con mà mẹ cố để khỏi tụt vậy !
ka..ka..bên trái bên phải, ngoài cửa trò điểm danh đủ. Chỉ thiếu...trên trần mấy chú thạch sùng chắc lưỡi híc hà là chưa mà thôi. Trò vốn thông minh, nghe ít, gật nhiều mà vẫn đậu cao...KHAO!
Trả lờiXóaHà hà, túm lại là chị được phiếu bé ngoan trong đợt học này.
Trả lờiXóaVậy là cả nhà đều ngoan.
Trả lờiXóa@Quỳnh Loan: thì buồn ngủ phải lơ láo thế cho nó đỡ buồn ngủ chứ! :D
Trả lờiXóa@Gió: đúng rồi, nói bao giờ cũng dễ hơn làm em nhỉ.
@Cool: cũng ngắm nhìn đèn và quạt trần mấy lượt ấy chứ Cool, trò này đúng là cá biệt :D
@Giáp: được phiếu bé ngoan mệt hơn đi làm cửu vạn em ạ.
@Tịnh Tâm: hư một tý nhưng túm lại là vẫn ngoan bác nhỉ! hì
Mình đi học thích hơn TT đấy. Giờ học được bạn mang phích trà đá mời uống. Giờ chơi được mời sơri, xoài, cốc chấm muối ớt... thế mà mình chưa được phát phiếu bé ngoan bao giờ , hic hic..
Trả lờiXóa"Chàng trai đi học nghe chim giảng" là tuổi học trò Xuân Diệu. Xem ra thuthuy cũng là cô bé học trò...nhưng lại là mẹ của hai bé khác. Hay!
Trả lờiXóa:(, GR nghĩ đến học là ... buồn ngủ. Nằm mơ thấy đi thi là ... bóng đè luôn. Rõ là khác hẳn với tinh thần hiếu học của T rồi.
Trả lờiXóa@BT: đang ngủ lại phải dậy để giải khát giữa giờ, ngại quá! Hihi
Trả lờiXóađúng là học sinh càng lớn càng láo chị nhỉ! :D
@Bác Bu: làm học trò thì tuổi nào cũng thế, đi học mà nghe tin thầy cô ốm, được nghỉ ai cũng cười sung sướng!
@Graph: tớ đâu có hiếu học, đi học mệt hơn làm cửu vạn là cái chắc.
Hehe, hôm nọ bạn tớ rủ rê cáo ốm nghỉ làm đi chơi. Tớ bảo: "Tụi nhóc ai trông mà đi?". Hắn nói: "Chúng nó không có chị càng mừng đấy".
Trả lờiXóaĐể hôm nào làm cái trắc nghiệm xem tụi nhóc có thích GR ốm không?
Thích là các chắc! hehe (chọc tí, đừng có tức nhé :D)
Trả lờiXóa