(Virus cúm A/H1N1 dưới kính hiển vi - ảnh sưu tầm trên net.)
Vừa được phóng thích về sau 7 ngày bị nhốt cách ly vì cúm H1N1, bây giờ tớ sẽ kể cho các bạn nghe về nạn dịch này với tư cách người trong cuộc nhé!Ở CQ tớ sau đợt công tác dài ngày về có một số người đi thăm người quen ở các tỉnh đang có dịch cúm rồi trở về VP làm việc vô tư với đồng nghiệp. Sáng thứ 3 tuần trước, một bạn bị sốt, ho và mệt mỏi nên đã vào viện khám ngay. Đến chiều tin dữ bay về CQ: bạn ấy đã bị giữ lại vì xét nghiệm dương tính H1N1. Lập tức cả VP tự cách ly, ai may mắn chưa tiếp xúc với người bệnh thì chuồn lẹ còn lại 6 người (1 nam 5 nữ) làm việc trực tiếp có nguy cơ cao thì ở lại, không được về nhà. Mọi người lập tức mua các loại thuốc phòng ngừa theo chỉ dẫn của bác sĩ, lau chùi khắp nơi với thuốc sát trùng và làm tất cả những gì có thể để phòng tránh virus.
Bị biệt giam ở CQ so với ở bệnh viện thì đúng là thiên đường. Ban ngày vẫn làm việc, tối online, cười rúc rích khi các bạn hỏi thăm. Một nàng dâu và các chàng rể được dịp thể hiện tình thương với chồng và các mụ vợ, cũng là dịp để lấy le với đồng nghiệp nữa nên "thăm nuôi" người nhà thật là tận tình. Chỉ cần ngồi nghĩ ra món gì đó là đã có người đáp ứng ngay, đưa đến CQ qua song sắt với những nụ cười thật tươi, hehe. Tối đến mọi người bắt đầu ngồi họp kiểm điểm nội bộ 4 người, cả Sếp và quân đều họp rất hăng hái. Đồng tiền kiếm được thật là cơ cực :D, hai đêm thức đến gần 2 giờ, hao tổn bao nhiêu nơ ron thần kinh mà tớ mới kiếm được có mấy chục bạc, cũng còn là may, hihi. Chỉ khổ cho 2 bạn nữ có con nhỏ. Chồng càng chăm nhiều đồ ăn ngon thì tối đến lại càng phải đi vắt sữa đi vì căng cứng và nhớ con đến khổ sở.
Đến tối hôm thứ hai thì tớ có triệu chứng sốt, ho cả đêm và mệt mỏi. Sáng ngày ra đành phải lẳng lặng một mình đến BV khám. Ở BV sao mà đông thế, chờ mãi cũng đến lượt. BS thấy bị sốt và lại có tiếp xúc với bệnh nhân dương tính nên giữ lại liền. Tớ bị tống lên tầng 5, lấy máu, truyền dịch và chờ kết quả xét nghiệm. Không khí ở đây như đặc quánh lại vì đông người và bức bối quá. Tớ được nằm ở cái giường xếp cuối hành lang, gần thùng rác (vì trong phòng không còn chỗ) không quạt, không điều hoà, không mọi thứ. Hồi hộp và lo lắng, đến cuối ngày khi mọi người đều đã có kết quả rõ ràng, âm tính thì được về còn dương tính thì chuyển vào khu cách ly mà tớ vẫn chưa được thông báo. Thời gian dài đằng đẵng và mệt nhoài, cuối cùng đến gần 9 giờ tối mới nhận được kết quả là dương tính! Nước mắt cứ thế trào ra không cưỡng nổi.
Lủi thủi theo chị y tá dẫn đến phòng cách ly ở tầng 2, bây giờ mới chính thức nhập "trại". Phòng tớ ở đã có 2 bệnh nhân dương tính. Một người nước ngoài lấy vợ Việt, một cô bé 9 tuổi- mẹ phải vào chăm cùng, bố cũng là người nước ngoài, chỉ có mình tớ là Vietnamese 100%. Nghe tin tớ phải nhập viện, bạn bè người thân hỏi thăm luôn nhưng tớ cấm không ai được vào thăm cả vì sợ bị lây nhiễm. Ông xã liều mình vào đến lần thứ hai bị tớ đuổi quầy quầy, còn phải về lo cho con chứ cả hai cùng ở đây thì gay to. Y tá phát thuốc xong đi ra, nằm tự lo thân một mình thôi.
Cũng may tớ luôn gặp được người tốt. Có cậu bé phục vụ sẵn sàng đi mua hộ đồ ăn và các thứ cần thiết khác, có mẹ bé Phương mang truyện, sách vào cùng chăm con và cũng rủ rỉ chuyện trò, có ông Tây thỉnh thoảng nói chuyện cùng bằng thứ tiếng Anh giả cày của tớ thế mà cũng cười như pháo rang, lại có cả bé Phương để hai bác cháu cùng chơi hát hò, nu na nu nống...Đặc biệt hơn nữa lại có cả giàn "nhạc sống" ngay bên cạnh phát ra từ Nhà tang lễ BV Bạch Mai, tớ gọi đấy là "classical music"!
Những ngày đánh vật với con virus thật khổ sở. Không ăn được, nôn, đau đầu. (có 5 ngày nằm viện mà tớ sụt mất 4kg). Thời gian đằng đẵng trôi, nằm một mình nghe ngoài kia "tiếng đời lăn náo nức" sao mà buồn thế. Ở đây chỉ có 4 từ có giá trị và được quan tâm đến nhất, đó là "dương tính hay âm tính?"
Sau 5 ngày điều trị, bệnh nhân được lấy bệnh phẩm xét nghiệm, nếu dương tính thì lại phải ở lại 3 ngày sau mới được xét nghiệm tiếp. Có anh ở phòng bên 3 lần lấy bệnh phẩm đều dương tính đến nỗi cứ chiều chiều anh ta đi dọc hành lang rao " kết quả nào, kết quả đê!" lần đầu tớ cũng bật dậy vì tưởng có kết quả thật, hehe. Hôm qua anh "kết quả" cũng được ra viện rồi!
Ở phòng tớ ra viện đầu tiên là ông Tây, ông ta nhảy chân sáo vui quá gọi vợ đến đón và ríu rít chào tạm biệt mọi người. Bé Phương xét nghiệm lần 2 vẫn dương tính đã phải an ủi lắm rồi, lần thứ 3 xét nghiệm cùng tớ thì tớ được ra còn bé vẫn dương tính phải ở lại. Cả hai mẹ con ôm nhau khóc như mưa như gió vì đã hơn 8 ngày ở viện rồi còn phải ở tiếp không biết đến bao giờ!
Thực ra bệnh cúm heo A/H1N1 không gây nguy hiểm cho tính mạng nhưng những áp lực, nỗi sợ hãi và sự kỳ thị của cộng đồng càng làm cho những bệnh nhân mắc phải có tâm lý như bị tẩy chay, xa lánh vậy :(
Cuối cùng thì tớ cũng được về nhà và gõ vài dòng gửi đến các bạn đây. Cảm ơn bạn bè nhiều lắm đã quan tâm và chia sẻ với tớ trong thời gian nặng nề này để nỗi cô đơn cũng vơi nhẹ đi dần. Và điều quan trọng tớ nhận ra trong những ngày bị "tạm giam" là cuộc đời này thật đáng quý, đáng sống biết bao dù ta có gặp nhiều rủi ro đến đâu đi chăng nữa. Hãy cố gắng tận hưởng cuộc sống khi nào còn có thể, bạn nhé!
Thật ra thì phụ nữ bao giờ cũng thế chị ơi,hay nghĩ ngợi,dễ tủi thân rồi... hóc chứ thiệt tình em thấy cúm này có gì đâu mà phải kỳ thị,xa lánh bằng chứng là em nói chuyện....điện thoại với chị em đâu có đeo khẩu trang hehehe.
Trả lờiXóaNghe kể chuyện bác T và cháu Phương chơi với nhau vui quá,lại còn hát hò,nu na nu nống nữa coi ra thì bác còn thèm con gái dữ lắm đa!
Trả lờiXóaĐã xong, chưa đến phần hưởng nhạc cổ điển :)
Trả lờiXóaHehe, cái tối hôm nghe điện thoại "Em bị dương tính rồi...", tôi cũng... toát cả mồ hôi, khuôn mặt TT lúc ấy chắc dài ngoằng như cái...lưỡi cày á! Giờ thì khỏe re rồi nhé, nghe bạn Graph nói ai đã bị một lần là miễn nhiễm suốt đời mà. Sướng!
Trả lờiXóaChà cái cô bé này giờ cũng biết chọc chị rồi đây! Lần sau vào CT chị để dành sẵn mấy con virus dự trữ rồi, gặp BL phải ôm hôn thắm thiết mới được. Còn cái vụ con gái thì thôi, đợi đến khi con dâu có cháu gái, mình cũng có con gái luôn để nuôi cùng cho nó...vui!
Trả lờiXóaHình như lúc nào đó chị nghe nói nhà chuồn cũng có gu là thích nhạc cổ điển thì phải ? :)))))
Trả lờiXóahừ hừ, lại chọc em ác thiệt, thực ra lúc ấy mặt dài giống cái bơm hơn là giống lưỡi cày! Phen này tức có lẽ nghỉ chơi với bác quá! hừ hừ... hehe.
Trả lờiXóa:D
he..he.."classical music" nghe nhạc cổ...niễng ra thì có...
Trả lờiXóaKhao lớn nha chị!
Đúng là cái thời âm thịnh dương suy, ai được âm tính thì sướng, còn dương tính thì lã chã giọt châu.(Xem số bạn bè trong blog MT của Bu cô Huyền Trân phán bác bị âm thịnh dương suy. Không biết là may hay là rủi đây). Cái ông PNH bảo như TT suốt đời âm tính với H1N1 là có thật không nhỉ.
Trả lờiXóaTrêu gì mà trêu chị ơi,nói thiệt đấy chị sau vụ cúm này thì kiểm tra lại khả năng kiếm con gái thía nào chứ đợi có dâu thì cái gì nó cũng giảm,bằng chứng là bi chừ hệ miễn dịch đã yếu nên mới nhiễm cúm đấy thôi.
Trả lờiXóaP/S:Em chạy thôi nhưng ngoái lại nói thêm câu,chạy vì sợ bị túm lại cốc đầu chứ không phải sợ mấy con virus dự trữ.
Mừng chị được "ra trại". Bệnh này tuy lây lan nhưng ko có nguy hiểm. Ở Quy Nhơn có 2 trường hợp dương tính nhập viện khoảng 1 tuần thì được ra viện.
Trả lờiXóaCó lẽ chị ham làm việc, lười blogging quá nên H1N1 nó phạt chị 1 tuần.
:D
Mừng chị khỏi bịnh. Dạo này gặp cái không như ý liên tục nhỉ, hôm trước mất túi gì đó ở CT, thôi thêm cú này thì ổn rồi, giờ đến cuối năm tha hồ khỏe đó. Hì hì
Trả lờiXóaÔng Tây ổng vừa Hát vừa Nhảy thế, chắc là kết quả xét nghiệm bị nhầm. La là bác sĩ, La giữ lại cho đủ hội!
Trả lờiXóa@Cool: Nhạc sống nghe miễn phí, mấy ai được ưu ái thế em nhỉ, hihi
Trả lờiXóa@Bác Bu:Chắc là bây giờ em miễn nhiễm với H1N1 rồi, nhưng hết dịch này đến dịch khác miễn nhiễm hết làm sao được. Nhà bác Bu âm dương hài hoà, mà âm thịnh dương suy một chút cũng có sao đâu : vợ ta ta sợ, vợ người...còn lâu, bác nhỉ! :D
@BL: Con gái mà đáo để như BL thì có con trai thôi, cho nó lành! hehe (icon giơ nắm đấm)
@Giáp: Nằm trong ấy cũng nhớ blogging lắm em à :D
Trả lờiXóa@May N: Cũng là dịp để thử xem sức chịu đựng của mình đến đâu em ạ. Đến giờ này vẫn cười tươi, hy vọng đến cuối năm chị hết hạn rồi!
@Lalala: vợ ông ta chăm bẵm và quát nạt như một đứa trẻ con ấy, thuốc uống thì bữa nhớ bữa quên thế mà xét nghiệm lần đầu lại âm tính mới may chứ.
Không giống kí sự của GR viết bên kia nhỉ.
Trả lờiXóaĐọc xong giật mình thật, vậy là ngừơi bệnh, người nhà, bác sĩ... đi lại thoải mái từ chỗ phòng gọi là "cách li" ấy đến khắp các nơi à?
Người ta chỉ khoá cửa của từng tầng thôi để cấm người nhà vào thăm, còn các phòng trong tầng vẫn mở cửa, tuy thế không ai sang phòng ai cả bạn ạ
Trả lờiXóaTT ơi ,bác Hiep đang bày cho TT đi đền, miếu "đội bát nhang làm một giá đồng xin giải hạn" gì kìa !
Trả lờiXóaXem cái hình thấy con rút A/H1N1 ấy còn xa mới đẹp bằng con HIV nhỉ?
Trả lờiXóa@Bangtam: Em cũng chuẩn bị làm lễ giải hạn đấy chị ạ, thử xem tái ông mất ngựa đợt này có dắt theo về một con ngựa con nào không, hehe.
Trả lờiXóa@Graph: Mụ ơi, giờ lại so xem com virus nào đẹp hơn à? con nào cũng xấu hết thôi! :D
@BL: Con gái mà đáo để như BL thì có con trai thôi, cho nó lành! hehe (icon giơ nắm đấm)
Trả lờiXóaGiời ạ chị nỡ lòng nào nói với em như thế làm em buồn quá.Lẽ nào em lại đanh đá đến thế làm cho chị mất cả thèm...con gái luôn.
@BL: chị đùa vậy thôi, em cũng biết chị quý em thế nào rồi mà. Chu đáo chân tình lại có chút đáo để nữa thì mới hay chứ hiền như chị dễ bị bắt nạt lắm, hìhì
Trả lờiXóaHihi thì"vờ dỗi"cho nó vui mà chị chứ chị em mình biết nhau quá còn gì,ngưu tầm ngưu mã tầm mã cả thôi.Người hiền mới chơi với nhau chứ dữ quá sao"cạ"vào nhau được phải không chị?
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaChúc mừng chị đã an toàn trở về!
Năm nay, chị Thủy có bị sao gì chiếu mệnh nhỉ? Có vẻ có một số sự kiện hơn gây xáo trộn chị nhỉ!
Nhưng mùa thu đến rồi, sẽ nhiều những điều an lành cho chị nhen!
@BL: đúng là chị em mình "ngưu tầm ngưu, mã tầm mã" rồi ! :D
Trả lờiXóa@QuynhLoan: Năm nay chị sao tốt mà, mọi sự không may đã qua rồi! Thanks em nhé!
Giờ mới biết chị bị lây cúm!
Trả lờiXóaCHúc mừng chị đã mạnh khoẻ
,Tháng này chị có vẻ không được may mắn nhỉ?Mất tiền , mất túi ở Cần Thơ , lại còn lây cúm bị cách li nữa.Dù sao thì mọi việc đã qua rồi.
@TMH: Cám ơn em đã chia sẻ. Mong là mọi vận hạn đã qua rồi, chứ liên tiếp như thế mà còn thêm một cái gì không may nữa không biết chị có còn đủ sức chịu đựng nữa không? :(
Trả lờiXóa