Lâu lắm rồi hôm nay mình mới tình cờ đọc lại trang Blog cũ.
Cả một trời kỷ niệm thân thương hiện về qua những entries và những lời bình của bạn bè. Những kỷ niệm buồn vui lẫn lộn. Những kỷ niệm ngây thơ trong sáng, có những lúc mong manh yếu đuối nhưng cũng có những lúc mạnh mẽ bao dung, đôi lúc vụng về nhưng đôi lúc cũng thật dí dỏm, hài ước. Đọc lại mà mình thấy thương mình quá đi thôi.
Cả một trời kỷ niệm thân thương hiện về qua những entries và những lời bình của bạn bè. Những kỷ niệm buồn vui lẫn lộn. Những kỷ niệm ngây thơ trong sáng, có những lúc mong manh yếu đuối nhưng cũng có những lúc mạnh mẽ bao dung, đôi lúc vụng về nhưng đôi lúc cũng thật dí dỏm, hài ước. Đọc lại mà mình thấy thương mình quá đi thôi.
Cảm ơn đời cay đắng
Cho em hiểu ngọt bùi
Trong bùn sen lại nở
Dịu dàng và xinh tươi!
P/S: Video mình làm hồi tháng 10/2019, kỷ niệm 35 năm ra trường Khoa Hóa, ĐHSPI 1980-1984
Viết trong những ngày dịch Covi-19 đang hoành hành tại Hà Nội
Đừng già nhé hãy giữ mình thật trẻ
Trả lờiXóaĐể chúng mình tươi mãi tuổi sinh viên !