"Từ một điều ước
Tôi vẫn thường ước có một người yêu như mẹ tôi- hiền dịu, ân cần, biết quan tâm đến người xung quanh, biết trân trọng hạnh phúc, đôi khi chỉ từ một lời khen giản dị của chồng" Hôm nay em nấu cơm ngon quá"; biết dành dụm từng tấm áo, chiếc chăn cũ để giúp người cơ nhỡ; và biết giữ gìn phẩm giá của mình, từng phút một để cha con tôi có thể tự hào có được bên mình một người phụ nữ như thế!
Giữ điều ước ấy tôi bắt đầu cuộc hành trình đi tìm một quý cô cho đời mình. Nhưng xem ra chuyện này không dễ. Nhiều hy vọng đã đổ sụp, thậm chí nhiều "tượng đài" trong tim hằng bao năm bỗng rã tan như đất sét chưa nung chỉ qua vài phút ngắn ngủi... gặp nước! Một Quý cô đúng nghĩa đời nay khó tìm vậy sao?..." - Trí Nguyên, Báo Tuổi trẻ ngày 1/3/2008.
Tiếp theo tác giả đưa ra những ví dụ rất thực tế về các Quý cô ngày nay với đầy đủ các "tiểu xảo", những hành vi, quan điểm sống thực dụng và cả những mặt trái trần trụi ... mà tôi không muốn trích dẫn lên đây vì tôi tin rằng điều đó sẽ xúc phạm đến các bạn gái nói chung, và tôi tin là số các Quý cô như trên dẫu có nhưng chỉ là số ít???
Không hoàn toàn đồng tình với tác giả bài viết nhưng qua các kênh thông tin, qua mạng và cả chứng kiến ở thực tế, tôi không khỏi hoang mang trước thực trạng hiện nay của các bạn gái. Không thể phủ nhận rằng các bạn gái thế hệ 8x, 9x ngày nay có nhiều điểm vượt xa so với thế hệ các bà các mẹ ngày xưa. Họ tự tin năng động, quyết đoán hơn, họ tiếp cận với khoa học kỹ thuật hiện đại cũng như phong cách sống hiện đại nhanh hơn.
Nhiều khi tôi thấy mình quá lạc hậu, kém cỏi so với các bạn gái bây giờ. Họ thành đạt hơn, tự chủ năng động , giỏi giang hơn, thời trang hơn, đẹp cả về hình thức lẫn tâm hồn và nhất là thật tự tin! Nhiều bạn gái hiện nay đảm nhiệm ở những vị trí quan trọng và họ có mức thu nhập cao đến mức đàn ông cũng phải kính nể!
Nhưng nhiều khi quá tự tin, họ tự cho mình quyền được sống tự do, quá dễ dãi trong quan hệ, quyền được phát ngôn, cư xử, phán xét... một cách thoải mái với mọi người. Một số bạn gái bình luận về những sự kiện xã hội, phim ảnh, truyện, con người... với những lời lẽ rất tự nhiên, họ coi đồng loại- những người không vừa ý hoặc không vừa mắt họ là những thằng, những con, những lũ... chẳng ra gì và thóa mạ bằng những lời lẽ nặng nề mà quên mất rằng phán xét người khác bao giờ cũng dễ hơn là tự phán xét mình! và tôi thấy ở họ vẫn thiêu thiếu một cái gì đó, hình như là cái tình, sự nhân hậu so với các bà, các mẹ ngày xưa!
Còn ngoài đời? Cứ xem sổ của các bệnh viện phụ sản mà xem, rùng cả mình!
Chỉ vài năm nữa thôi tôi vẫn mơ ước có được một cô con dâu như một "cô Tấm ngày nay". Không biết có được không nhưng tôi vẫn tin vào những điều tốt đẹp trong cuộc đời dù có bị coi là cả tin đi chăng nữa. Cuộc đời này sẽ là thế nào khi không còn niềm tin các bạn nhỉ?