Tiếng lòng người theo con chữ tung bay Ta chạm được nên rối lòng nghĩ ngợi Đâu phải mọi thứ trên đời điều trong tầm tay với Và những ước mơ không hẳn thuộc riêng mình.
Lòng người thật lắm... tửng tưng, haha! Nhìn hình 2 cái ghế tự nhiên tôi lại nhớ bài thơ nói về chiếc dép quảy trên vai Bồ Đề Đạt Ma (không nhớ tên tác giả): "Hai chiếc dép cùng bên Tây trúc/ tìm sang đông độ bán cho vua/ nửa đường một chiếc rơi đâu mất/ một chiếc lang thang suốt bốn mùa" :D
@bác Hùng : ngắm hai cái ghế tự nhiên bác thấy mỏi lưng còn em thì thấy...lạnh!
@Bác Hiệp: đã ở bên Tây trúc đắc đạo rồi còn sang bên đông, nơi cung vua cửa chúa làm gì để một chiếc bị rơi! không biết lỗi do Bồ Đề Đạt Ma quảy không khéo hay là do một chiếc dép mải ham vui mà bị rơi hả bác? :D
Đầu tiên chẳng dửng dừng dưng Va đi vấp lại bỗng dưng thế này Sự đời có trả có vay Còn duyên thì vẫn còn say nghĩa tình Hết duyên thì cũng cạn tình Chẳng môi chẳng mắt chẳng mình với ta Bắc thang lên hỏi trời già Còn duyên hay hết để ta liệu đường!
Dửng dưng cho thật là mừng
Trả lờiXóaCòn hơn bàn ghế tưng bừng oánh nhau.
Chô cha, hôm nay chị phọt thơ hay ghê.
Trả lờiXóa:D
Tiếng lòng người theo con chữ tung bay
Trả lờiXóaTa chạm được nên rối lòng nghĩ ngợi
Đâu phải mọi thứ trên đời điều trong tầm tay với
Và những ước mơ không hẳn thuộc riêng mình.
Dưng dững như thế cũng may .
Trả lờiXóaGhế còn nguyên vẹn không hư chân nào ..
@Hằng:
Trả lờiXóaBàn với ghế có oánh nhau
Còn hơn ngoảnh mặt, lòng đau hơn nhiều!
Thơ của Trương Nam Hương, chị đã ghi rõ rồi mà!
Trả lờiXóa:D
Hì, hiểu lòng em mà, chúc mọi sự vui nhé!
Trả lờiXóaMay hay là chẳng may
Trả lờiXóaCuộc đời nhiều rắc rối
Lòng người nhiều thay đổi
Vẫn yêu và mê say!
Cuộc sống mà dửng dưng với mọi sự thì thật là gay, bạn nhỉ!
Bàn dửng dưng - Ghế dửng dưng.
Trả lờiXóaVần "ưng" vần "ửng" vần "ừng"...Thật dzui ! !
Bài thơ này đọc vui và nghĩa nó ngồ ngộ TT nhỉ !
Còn hình minh họa quá đạt ! Ngắm hai cái ghế...tự nhiên anh thấy mỏi lưng ...:)
Lòng người thật lắm... tửng tưng, haha! Nhìn hình 2 cái ghế tự nhiên tôi lại nhớ bài thơ nói về chiếc dép quảy trên vai Bồ Đề Đạt Ma (không nhớ tên tác giả): "Hai chiếc dép cùng bên Tây trúc/ tìm sang đông độ bán cho vua/ nửa đường một chiếc rơi đâu mất/ một chiếc lang thang suốt bốn mùa" :D
Trả lờiXóa@bác Hùng : ngắm hai cái ghế tự nhiên bác thấy mỏi lưng còn em thì thấy...lạnh!
Trả lờiXóa@Bác Hiệp: đã ở bên Tây trúc đắc đạo rồi còn sang bên đông, nơi cung vua cửa chúa làm gì để một chiếc bị rơi! không biết lỗi do Bồ Đề Đạt Ma quảy không khéo hay là do một chiếc dép mải ham vui mà bị rơi hả bác?
:D
Ghế buồn vì chẳng người ngồi
Trả lờiXóaThu vàng lá đổ rồi đời vẫn vui
Thích dửng dưng, Thủy tửng tưng
Xem "đằng ấy" dửng dừng dưng thế nào
Đời Thủy lên hương ngạt ngào
"Đằng ấy" có tiếc ai nào thèm chơi
Cho "đằng ấy" mãi chơi vơi....
Cho đáng đời Thủy nhể! MTV nói hộ Thuthuy với kẻ nào dám dửng dưng với bạn tớ đấy. :-))
Mình thích cái Còm-mênh này ...
:)
nhìn ghế .... tự dưng muốn dựa ....
...
Trả lờiXóaGhế vàng chắc hẳn êm lưng...
Thế sao " đằng ấy " dửng dưng chẳng ngồi ?
Có chăng ...nghịch lý ở đời ?
Có chăng " đằng ấy" chơi vơi...tiếc thầm ?
Cũng khó hiểu chứ nhỉ ...:)
Đầu tiên chẳng dửng dừng dưng
Trả lờiXóaVa đi vấp lại bỗng dưng thế này
Sự đời có trả có vay
Còn duyên thì vẫn còn say nghĩa tình
Hết duyên thì cũng cạn tình
Chẳng môi chẳng mắt chẳng mình với ta
Bắc thang lên hỏi trời già
Còn duyên hay hết để ta liệu đường!
Chắc là ghế cứng chẳng êm
Trả lờiXóa"đằng ấy" mới kiếm ghế mềm dựa lưng!
Có thuận lý, có nghịch lý, thế mới là cuộc đời chứ bác!
:D
Còn, còn, tớ chắc chắn thế, không phải trời già, mà... người giá nói, hehehe!
Trả lờiXóaRa đường gặp mãi người dưng
Trả lờiXóavô đây lại gặp dửng dưng ghế bàn
chờ xem con tạo xoay vần
dửng dưng đến lúc lại cần có nhau.
Hong biết còm sao? Nghe bồi hồi, nghe buồn buồn.
Trả lờiXóađọc còm của bác Hiệp mà cười toe, hehehe
Trả lờiXóaVâng, chờ xem con tạo xoay vần thế nào, bác nhỉ!
Trả lờiXóaBồi hồi, buồn buồn...cảm giác chính xác không biết nói gì hơn! Lại thấy phái toàn chân đi giang hồ là thấy vui rồi em à.
Trả lờiXóahì hì, em giờ rảnh nhiều rồi chị, mà phải tội là đã cai blog xong rồi, mất hứng dữ lun, chỉ đi thăm bạn bè chút đỉnh,ngại viết quá.
Trả lờiXóaMang câu nhà mình sang đây còm vầy:
Trả lờiXóaKhông buồn mà cũng chẳng vui
Dửng dưng mặc kệ cho đời nó... trôi
Đến mức lợn chê cám thế này thì còn gì đáng sống nữa, huhuhu, hic hic hic, hehehe
Trả lờiXóaGió đâu gió mát sau lưng
Trả lờiXóaDạ sao dạ nhớ người dưng thế này...
Lòng người dễ lắm nông sâu
Trả lờiXóaCho nên mới lắm thương đau ấy mà!
hic :-)
@Toro:
Trả lờiXóaAi có nghe thấy gió nói gì không...? :D
@Vio: vì thế các cụ mới dạy :" Lòng sông lòng biển dễ dò/Lòng người khó lắm ai đo cho tường" em nhỉ!