Có mất gì đâu, thử đọc xem nào và hãy cố gắng đọc đến cuối nhé! Bài văn này ngắn lắm... đọc mất vài ba phút thôi nhưng rất hữu ích và đây là mẩu chuyện có thật.
Bạn tôi mở ngăn tủ của vợ và lấy ra một gói nhỏ được gói kỹ càng trong lớp giấy lụa. Anh bảo: Đây không phải là một gói đồ bình thường, đây là một chiếc áo lót thật đẹp... Anh vứt lớp giấy bọc và lấy ra chiếc áo lót mịn màng, rồi nói: Tôi mua chiếc áo này tặng cô ấy vào lần đầu tiên chúng tôi sang New York, cách đây 8-9 năm nhưng cô ấy chưa bao giờ mặc! Cô ấy muốn dành cho một dịp nào đặc biệt, vậy thì hôm nay tôi nghĩ là dịp đặc biệt nhất rồi... Anh đến cạnh giường và đặt chiếc áo ấy cạnh những món đồ mà tí nữa đây sẽ được bỏ vào áo quan. Vợ anh vừa mới qua đời...
Quay sang tôi, anh bảo: "Đừng bao giờ giữ lại một cái gì để chờ dịp đặc biệt cả... Mỗi ngày sống là một dịp đặc biệt rồi...".
Tôi suy đi nghĩ lại câu nói này và nó đã làm thay đổi cuộc đời tôi...
Bây giờ tôi đọc sách nhiều hơn trước và bớt thời gian dọn dẹp nhà cửa. Tôi ngồi trước mái hiên mà ngắm cảnh chứ không buồn để ý đến cỏ dại mọc trong vườn... Tôi dành nhiều thời gian cho gia đình và bạn hữu hơn là cho công việc. Tôi hiểu rằng cuộc đời là những cảm nghiệm mà mình phải nếm... Từ ngày ấy tôi không còn cất giữ một cái gì nữa... tôi đem bộ ly pha lê ra sử dụng mỗi ngày, tôi mặc đồ mới để đi siêu thị hay bất cứ nơi nào khi tôi cảm thấy thích... Tôi không còn dành nước hoa hảo hạng cho những dịp đại tiệc, tôi xức bất kỳ khi nào tôi muốn...
Những cụm từ như "một ngày gần đây" hay "hôm nào" đang bị loại khỏi vốn từ vựng của tôi. Điều gì đáng bỏ công thì tôi muốn xem, muốn nghe, muốn làm ngay bây giờ. Tôi không biết chắc là vợ của bạn tôi sẽ làm gì nếu cô ấy biết trước rằng mai đây mình không còn sống nữa (một ngày mai mà tất cả chúng ta xem thường). Tôi nghĩ rằng cô ấy hẳn sẽ mời mọi người trong gia đình, mời bạn bè thân thích đến nhà chơi... có thể cô sẽ gọi điện thoại cho vài người bạn cũ và làm hoà hay xin lỗi về những chuyện bất hoà trước đây...
Tôi đoán rằng cô ấy sẽ đi ăn các món Tàu (vì cô ấy rất thích thức ăn Tàu). Chính những chuyện vặt vãnh mà tôi chưa làm khiến cho tôi áy náy nếu tôi biết rằng thì giờ tôi còn rất có hạn. Tôi sẽ rất áy náy vì tôi không đi thăm một vài người bạn mình cần phải gặp mà cứ hẹn lần hồi, áy náy vì thường không nói với những người thân của mình rằng mình yêu thương họ... áy náy vì mình chưa viết những lá thư mà mình dự định "hôm nào" sẽ viết.
Giờ đây, tôi không chần chờ gì mà không hẹn lại và không giữ điều gì có thể đem lại niềm vui và nụ cười cho cuộc sống chúng tôi. Tôi tự nhủ rằng mỗi ngày là một dịp đặc biệt. Mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút... đều đặc biệt cả.
Nếu bạn đọc được bản văn này ấy là vì một ai đó muốn điều hay cho bạn, và vì bạn cũng có quanh mình những người bạn quý yêu. Nếu bạn quá bận đến độ bạn không thể dành ra vài phút để copy và gởi bản văn này đến cho ai khác, rồi tự nhủ "mai mốt tôi sẽ gửi" thì mai mốt đó có thể là một ngày thật xa hoặc là bạn sẽ không bao giờ gửi được...
Sao phải đợi đến lúc cô đơn mới nhận ra giá trị của một người bạn?
Sao phải đợi được yêu rồi mới đem lòng yêu người?
Sao phải đợi có một chỗ làm tốt mới bắt đầu công việc?
Sao phải đợi có thật nhiều rồi mới chia sẻ một chút?
Sao phải đợi thất bại mới nhớ đến một lời khuyên?
Sao phải đợi một nỗi đau rồi mới nhớ đến một lời ước nguyện?
Sao phải đợi có thời gian mới đem sức mình ra phục vụ?
Bạn ơi, sao phải đợi? Bởi có thể rằng bạn không biết bạn sẽ đợi đến bao lâu.
Đã bao nhiêu lần ta chần chừ để rồi cơ hội vuột đi?...
Hãy biết nắm lấy cơ hội, đừng để phải hối tiếc bạn à .
Thùy Dương (st)
Đúng là mỗi ngày sống là một dịp đặc biệt, nên cứ sống mà ko chờ đợi hén chị.
Trả lờiXóa:D
Em cũng blogging ngay khi thấy cần. Em không sợ sếp và chồng gầm ghè nữa chị ạ.
Trả lờiXóaThế vụ off? Có nên mần luôn k0 chị?
"Đời thay đổi khi ta thay đổi" hở chị.
Trả lờiXóaHình như, đã có một quãng thời gian khá dài anh cũng sống " được" như thế ! Sông và yêu như ngày mai thôi mình sẽ chết ! Nhưng...rồi cứ thấy mình sống hoài...dài dằng dặc ! :) Ngày đó chưa được đọc bài văn này...Bây giờ thì trong từng đó cái " Sao phải..." chỉ còn làm được vài điều thôi...Hì hì...
Trả lờiXóaTại sao ta không lái xe khi mà chưa học đi xe, lại còn chưa mua ô tô nữa chứ. Cuộc sống là phải biết chờ đợi.
Trả lờiXóaBà học hành cẩn thận nha, mua con xe tàm tàm xiền thôi cũng được, tôi sẽ chờ một cách cực kì kiên nhẫn cho đến khi không nín thở lúc bà ngồi bên cạnh ôm vô lăng.
Vâng, sống là không cần chờ đợi. Nhưng nếu biết mình chờ cái gì và đợi cái gì thì nó có khác không hả chị? Bởi trong chờ đợi có sự hy vọng, có hy vọng thì sống mới có ý nghĩa. Vậy có nên đợi chờ không khi ta đang sống hả chị?
Trả lờiXóaEm đã sống mà không cần chờ đợi, đã trao ra mà chẳng mong nhận về, vẫn luôn tóm lấy cơ hội khi nó mới chỉ mom men đến gần, thế mà rồi đến một ngày vẫn phải hối tiếc, hì :D
Em từng rất phân vân giữa sống vội(không chờ đợi)và sống chậm để yêu nhiều,bứơc chắc và tiến xa vì cái gì nó cũng có giá của nó cả.Định bụng sẽ nói nhiều và còm nhanh khi Multi tha cho em nhưng không chờ được đành còm bằng điện thoạn nhưng tốc độ viết trên điện thoại kiểu em thì chán quá nên thôi.
Trả lờiXóaThời gian hối hả mà đời người thì hữu hạn. Sống vui được ngày nào quý ngày đó em ạ
Trả lờiXóaMần luôn đi chứ, còn đợi gì nào!
Trả lờiXóaChị nghĩ bản chất con người thì khó thay đổi, chỉ là khi con người nhận thức được vấn đề thì sẽ điều chỉnh hành vi dần dần thôi!
Trả lờiXóaLàm được vài điều thôi cũng quý lắm rồi, giờ em được rỗi ngày nghỉ nào nếu có thể là em đưa các con đi chơi, miệt mài làm việc cũng chỉ để nâng cấp cuộc sống thôi bác nhỉ!
Trả lờiXóaCảm ơn bà đã động viên tôi, nói đùa thế thôi chứ tôi cũng đang chăm chỉ học lắm đây, bao giờ có bằng, có xe, lái cứng thì mới dám chở bạn bè đi chơi, tính mạng mình là vô giá đấy H ơi!
Trả lờiXóaCả tính mạng của các bạn khác cũng vô giá đấy nhá.
Trả lờiXóaSống chờ đợi và hy vọng về một điều gì đấy sẽ cho ta động lực để vươn tới. Cuộc đời mà không hy vọng về một điều gì thì chán lắm. "sống là không chờ đợi" ở đây chị hiểu là mình sống cho người khác và cả bản thân mình nữa, sống hết mình ở hiện tại để sau khỏi phải ân hận.
Trả lờiXóaChuyện sống nhanh và sống chậm thì trường phái nào cũng đều có lý lẽ của mình. Nhưng khi đến tuổi già như chị rồi, cứ cặm cụi làm chẳng dám ăn, chẳng dám mặc và thưởng thức cuộc sống một cách lành mạnh trong khả năng có thể của mình thì sau này sẽ hối tiếc em ạ
Trả lờiXóa@Hằng: Tất nhiên rồi, là tôi nói tính mạng bạn bè còn quý hơn cả bản thân mình ấy chứ. Bà yên tâm, đi ô tô an toàn hơn đi xe máy nhiều, hìhì
Trả lờiXóaHìhì, uh trêu bà tí thôi
Trả lờiXóaĐiều gì làm được hôm nay ko để đến ngày mai Thu Thủy ạ. Đi qua 1 đoạn đường dài mình mới quyết thực hiện như thế chỉ để ko phải hối tiếc và cảm thấy mình là người tự do
Trả lờiXóaDân gian cũng đã nói đến cái triết lý sống ngay cho hiện tại:
Trả lờiXóa- Mưa lúc nào mát mặt lúc đó
- Có sống đến mai mà để củ khoai đến mốt (ngày kia)
Đứng bên kia dốc cuối đời càng thấm thía bài viết này.
Mình thấy inbox báo rồi lại sang đọc đoạn triết lý "sống là không chờ đợi" ở nhà bạn.
Trả lờiXóaỪ, sống đừng để cơ hội trôi đi, sợ rằng nó sẽ không trở lại lần nữa, hãy làm gì mà mình muốn làm v.v... đó là một điều nên lắm.
Nhưng giờ đây, GR học được cách chờ đợi. Tĩnh lặng và kiên nhẫn chờ đợi trong bình yên, trong nhịp thở chậm dần của cuộc đời người đàn bà đã xế chiều.
GR vẫn chờ bởi không thể cưỡng lại đựơc số phận, cái gì sẽ đến, có gì phải vội vàng bởi mọi điều đang hết sức tốt đẹp cơ mà.
Ừ, mình cũng đang làm tất cả những gì có thể làm được để cho cuộc sống tốt đẹp hơn, trong quá trình đó mình phải nỗ lực vượt qua chính mình và kết quả là thấy cuộc sống có ích hơn, niềm vui cũng có được từ những điều nho nhỏ ấy bạn ạ.
Trả lờiXóaSống tốt cho hiện tại cũng chính là đầu tư cho tương lai, phải không bác!
Trả lờiXóaNắng nhạt cuối chiều nhưng vẫn có cái đẹp riêng của nó. Chín chứ không nẫu, phải không Graph?
Trả lờiXóaChuyen nay rat giong voi cau chuyen ke ve mot nguoi Cong giao . Nghe don la nam 2000 tan the . Ong ay ban het dat dai , tai san xai hoang phi theo kieu song ko can cho doi , troi sap toi roi ... An het money ... Du thu toi cho chuyen song Nhanh , hoi ha ... Den nay ong ay nhu mot ke ko nha ! That ra theo mm song the nao cung tuy hoan canh thoi , nhung dung nhanh qua , dung kibo qua , kiem tien de xai ma nhung phai biet tan huong mot cach trung binh la vui thuthuy nhi ?
Trả lờiXóavẫn chỉ là một cách triết lý về cuộc sống thôi, cuộc đời như vốn có mới là đời, chứ 'sao phải...'; chỉ có 1 điều chắc chắn là hãy làm điều mình thích khi có cơ hội đừng ngại ngần...
Trả lờiXóa@MM: Mọi lý thuyết đều đúng có điều từng người kết hợp giữa thực tế và lý thuyết một cách khác nhau, đúng như bạn nói đấy "cũng tùy hoàn cảnh thôi"
Trả lờiXóa@ngduytan: cái điều chắc chắn ấy mà nhiều người cũng để tuột mất đấy bác ạ!
Vâng, sống trọn vẹn từng ngày, chị nhỉ?
Trả lờiXóaDung nhu em da chia se, cam on Tim!
Trả lờiXóa