Dạo này Nghé Non nhà mình lớn phổng hẳn lên, cao hơn mẹ hẳn một cái đầu. Hàng ria xanh phơn phớt và cái giọng vỡ ồ ồ nghe buồn cười lắm. Đã thế cậu ta lại còn hay nói vọng từ xa làm mẹ nghe chẳng rõ cứ phải "hử với hả" mấy lần mới thủng câu chuyện, đúng là mẹ xuống cấp quá rồi!
Sáng nào cậu ta cũng đặt chuông điện thoại báo thức từ 5'30 sáng, cứ 15phút lại đặt chuông báo một lần. Đánh thức đến lần thứ 3 thì cậu chàng mới chịu dậy chuẩn bị đồ để đi học. Mặc cho "xe ôm" sốt ruột chờ để đưa đi học, Nghé ta vẫn cứ đủng đỉnh chuẩn bị, nhìn như phim quay chậm vậy!
Thi thoảng chở đến trường mẹ lại "gạ": Hôm nay con đến trường ăn sáng hay là dọc đường mẹ mua ăn sáng cho?" Nếu không vội thì cu cậu đồng ý cho mẹ mua ăn sáng còn kèm theo câu vớt vát "Đấy là mẹ chiều con đấy nhé, không phải con đòi đâu, hìhì!"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét