Những mảnh ghép từ xưa vẫn thế
Đem chỗ thừa này bù vào chỗ thiếu kia
Đem hai nửa để ghép thành một mảnh
Dẫu vuông tròn cũng chỉ một mảnh thôi
Nếu đúng là hai nửa của nhau
Nhẹ nhàng thôi vừa chạm vào đã khít
Còn cứ cố ghép nửa gần giống thế
Gò đằng này nó lại hở đằng kia
Ghép tưởng khít rồi còn khoảng trống con con
Cứ vênh váo, cứ xộc xà xộc xệch
Chẳng lấy gì để bù vào chỗ lệch
Lại phải phá đi cho hợp lý hợp tình
Là trò chơi nhưng lại cần kiên nhẫn
Sai một lần là mãi mãi sai theo
Lại dỡ ra, lại tìm kiếm, đuổi đeo
Để tìm được đúng miếng hình thích hợp
... hay quá chị ơi!
Trả lờiXóaĐợi em tìm 1 entry của em về mảnh ghép em cmt nhé chị!
Cuộc đời một người là những mảnh ghép hình không thể thay thế, mỗi mảnh chỉ có số lượng là 01. Khi một mảnh ghép ở lại với mình, dài lâu, thì nó sẽ bầm dập cùng mình, thăng hoa cùng mình, buồn vui sướng khổ cùng mình; mà dù thế, mình cũng không biết liệu mình có mất nó không, và nếu mất thì mất vào lúc nào. Còn lỡ mà mất đi (do mình hay do nó) thì là mất mãi mãi, vì (những) mảnh khác thì dành để ghép vào (những) chỗ trống khác.
Trả lờiXóaKhi tiễn một mảnh ghép đi, có nghĩa là có một phần nào đó của mình cũng ... đi theo nó. Tùy người, với người này đó có thể là niềm tin, với người kia đó là tính bốc đồng, người này mất đi sự lãng mạn, người kia mất đi ý chí... Trước đây, mỗi khi mất đi một mảnh, thường hay nghĩ, dường như có điều gì đó trong mình đã chết đi; không phải đau khổ đến chết đi đâu nhé, mà là có điều gì đó thuộc về mình, con người mình, trong mình, đã ra đi mãi mãi.
Bây giờ lại thấy khác: Mảnh ghép thì không thể thay thế, lỗ hổng thỉnh thoảng vẫn có thể cựa quậy, nhưng cái "điều gì đó" trong mình, nó tuyệt đối có thể sống lại. Mặt mũi hình hài nó có thể khác ngày xưa, có thể già hơn xấu hơn sần sùi hơn thô ráp hơn, hoặc mong manh hơn nhạy cảm hơn, nhưng nó tuyệt nhiên vẫn là nó. Và nhờ có những lần "sống lại" đó, mà mình thấy trân trọng những mảnh ghép đã mất hơn - trân trọng chứ không thần tượng hóa, mỹ miều hóa, yêu kiều hóa hay lãng mạn hóa.
Nói cho cùng thì nếu ai đó là một (trong những) mảnh ghép của cuộc đời mình, có lẽ mình cũng (chỉ) là một (trong nhiều) mảnh ghép của cuộc đời họ. Cứ theo lý thuyết "hoài cổ" của chị em phụ nữ, thì mảnh cuối cùng ở lại chưa chắc đã là mảnh to nhất đâu. Nhưng quan trọng gì, miễn là nó ở lại đến cùng.
:-)
Hoan hô chị Thủy nhà mình
Trả lờiXóaĐã tìm ra miếng ghép hình chung thân.
Hà hà.
Gà Con đang còn thiếu miếng ghép nà, chị tìm giúp Gà Con đi hihihi
Trả lờiXóa@Vio:cuộc sống là nhiều mảnh ghép, để ghép được với nhau thì nó phải giống nhau em nhỉ, để được là mảnh cuối cùng ở lại thì nó đúng là mảnh quan trọng nhất rồi.
Trả lờiXóa@Giáp:
Chô cha Tướng Giáp răng mà
Ghép hình cũng giỏi, đá gà cũng hay
@Gà con:chị mà tìm được thì chị tìm cho Gà Con ngay! :D
Hồi nhỏ thằng nhóc tôi cũng hay được mẹ mua cho những tấm ghép hình như thế này, chỉ có một điều ban đầu những miếng ghép khít lắm, nhưng mà càng để lâu càng xộc xệch, bây giờ thì miếng còn miếng mất. Hehe.
Trả lờiXóaĐấy là do cu cậu cứ thích ghép đi ghép lại nhiều lần nên nó mới xộc xệch thế bác nhỉ, hìhì
Trả lờiXóaTứ thơ rất hay. Gợi nhiều suy nghỉ.
Trả lờiXóaCái thế giới ta đang sống cũng là một cuộc ghép hình vĩ đại. Do lắp không được nên người ta phải dùng đến súng gươm bom đạn mà gọt từng mảnh cho vừa. Tấm hình nhỏ nhất chỉ có hai mảnh mà rất là khó ghép. Bu đây trên 30 năm rồi mà vẫn đang xoay xở, tìm cách ghép sao cho tròn trịa. Chưa cái quan định mệnh thì chưa ai dám chắc mình là nghệ sĩ tài ba. hahaha
Bài này hay , vui vui, gợi nhiều điều để cười tủm tỉm. ..
Trả lờiXóa@bác Bu: Tấm hình nhỏ nhất có hai mảnh ghép của bác tròn trịa, đẹp thế rồi còn phải xoay xở gì nữa ạ? hii
Trả lờiXóa@bác Kim: cười tủm tỉm là vui rồi, chúc bác cuối tuần vui vẻ!
Hồi nhỏ thừa kiên nhẫn ghép tới ghép lui, giờ già yếu, mệt mỏi, ghép không khít thì cứ để mỗi miếng mỗi nơi ngồi ngắm từng miếng đỡ vậy . Hìhì...
Trả lờiXóaCool lại nghĩ khác chút chị ạ.
Trả lờiXóaNếu cứ mãi tìm những mảnh ghép khớp nhau để có thể ráp thành một bức tranh đẹp, chuẩn thì có lẽ tốn khá nhiều thời gian.
Cứ tàm tạm khớp thôi, không vừa ư? dũa, gọt, đẽo rồi cũng sẽ vừa. Miễn sao không mất hẳn hình thù và mục đíich sẽ cho ra hình gì ở kết quả cuối cùng là...ổn thôi mà!
hì..hì..
@BăngTâm:càng già mới càng kiên nhẫn chứ chị,hìhì
Trả lờiXóa@Cool:Nếu là trò chơi, lắp nhầm miếng hình thì hỏng cả bức tranh, còn ở ngoài đời, gọt được những mẩu ba via đi để cho vừa khớp với nhau thì tốt quá rồi em nhỉ!
Hoan hô đồng chí Nguyễn Thu
Trả lờiXóaThuỷ đã có một en chi thật tài
Hoan hô thêm cả voi còi
Đã khít chỗ nọ lại đòi chỗ kia
Không hiểu em lò mò bams vào đâu mà tự nhiên hễ cứ ai còm ở nhà chị là mail nhà em rú còi như cháy nhà (mắt chớp chớp, tay gãi đầu toé cả tóc)
Trả lờiXóaBi chừ sửa ở chỗ nào hả chị ( cho tay vào miệng cười duyên)
Hoan hô cô Tú nhà ta
Trả lờiXóaBút Tre sống lại chắc là...bạn thân
Voi còi chẳng dám lấn sân
Sức yếu bị gậy phòng thân không rời! :D
Hì.
Trả lờiXóaTưởng đâu 2 miếng to đùng
đã thừa cho kiếp sống chung miệt mài
Hoá ra lại mọc thêm hai
miếng nho nhỏ nữa mới tài làm sao.
Ba miếng cộng, một miếng trừ
Trả lờiXóaBị o ép quá rên hừ hừ Thảo ơi!
(Nhà chị dương thịnh âm suy, đến nuôi hai con cá cũng là cá đực nốt, huhu)
Hì. Post ảnh em chụp đôi cá nhà chị đi chị.
Trả lờiXóaGhép đôi hai con người xa lạ, có thể ví như ghép hình không chị?
Trả lờiXóachị nghĩ là giống thế!
Trả lờiXóa