Nỗi nhớ nhà, nhớ cha mẹ, nhớ bạn bè, nhớ người yêu và có cả những nỗi nhớ "ngoài luồng" nữa! Tết đến dường như càng "xúi bẩy" những nỗi nhớ ấy trở nên da diết hơn:
NHỚ NHÀ
Gởi cho con một chút nắng hồng
Để hong trái tim giữa muà lạnh giá
Trời phương xa không có gì lạ cả
Đối với lòng con chỉ vắng ai
Gởi cho con chiếc lá màu phai
Cuả cuối muà thu một chiều dạo phố
Nhớ mãi cơn mưa đầu hè chợt đổ
Ướt đẫm tâm hồn lữ khách xa (ST)
NHỚ MẸ
Con không rõ bao năm rồi , không được về ăn tết
Để nhìn những cành mai ba chăm sóc từng ngày.
Để mắt nhìn thấy mẹ vẫn xót xa.
Con đã lớn nhưng tưởng mình còn bé.
Nhớ những mùa xuân được ngồi bên mẹ.
Nhìn ngắm bàn thờ hoa quả đẹp mẹ chưng.
Và năm nầy cũng lại một mùa xuân.
Mẹ biền biệt lòng con rưng rưng lệ
Những lá trầu xanh vẫn buồn nhớ mẹ.
Nó chẳng còn xanh mướt của ngày nao.
Con vẫn từng đêm trong giấc chiêm bao.
Nhìn thây mẹ đi vào nơi bếp cũ.
Nay đền xuân về, lòng con thao thức mãi
Nhớ mẹ nhiều và nhớ cả quê hương.,.
Mặc Hàn vi
NHỚ BẠN
Người ở đâu sao chẳng về đây
Để cho phương nọ ngóng phương này?
Xa cách đôi nơi tình ngàn dặm
Vạn lý sầu lên mắt dăng mây.
Gởi cho con một chút nắng hồng
Để hong trái tim giữa muà lạnh giá
Trời phương xa không có gì lạ cả
Đối với lòng con chỉ vắng ai
Gởi cho con chiếc lá màu phai
Cuả cuối muà thu một chiều dạo phố
Nhớ mãi cơn mưa đầu hè chợt đổ
Ướt đẫm tâm hồn lữ khách xa (ST)
NHỚ MẸ
Con không rõ bao năm rồi , không được về ăn tết
Để nhìn những cành mai ba chăm sóc từng ngày.
Để mắt nhìn thấy mẹ vẫn xót xa.
Con đã lớn nhưng tưởng mình còn bé.
Nhớ những mùa xuân được ngồi bên mẹ.
Nhìn ngắm bàn thờ hoa quả đẹp mẹ chưng.
Và năm nầy cũng lại một mùa xuân.
Mẹ biền biệt lòng con rưng rưng lệ
Những lá trầu xanh vẫn buồn nhớ mẹ.
Nó chẳng còn xanh mướt của ngày nao.
Con vẫn từng đêm trong giấc chiêm bao.
Nhìn thây mẹ đi vào nơi bếp cũ.
Nay đền xuân về, lòng con thao thức mãi
Nhớ mẹ nhiều và nhớ cả quê hương.,.
Mặc Hàn vi
NHỚ BẠN
Người ở đâu sao chẳng về đây
Để cho phương nọ ngóng phương này?
Xa cách đôi nơi tình ngàn dặm
Vạn lý sầu lên mắt dăng mây.
Nắng đã xế rồi trên xứ ai
Chiều mưa còn đọng nỗi u hoài.
Biết ngóng về đâu cho nguôi nhớ
Hoàng hôn chợt phủ ánh phôi phai.
Cơn gió đìu hiu như tiễn đưa
Xa nhau biết nhớ mấy cho vừa.
Khăn sao ấm nổi lòng đơn chiếc
Chiều gối tay thương bạn làm thơ.
NHỚ NGƯỜI YÊU
Quái lạ làm sao cứ nhớ nhau
Nhớ nhau đằng đẵng suốt đêm thâu!
Bốn phương mây nước, người đôi ngả
Hai chữ tương tư, một gánh sầu.
Tản Đà
NHỚ EM
Nhớ em không biết để đâu...
Nếu để trên đầu thì tóc che đi
Để trong túi áo cũng kỳ...
Lỡ đi đường rớt lấy gì chứng minh
Chi bằng giả bộ làm thinh...
Hét lên “nhớ quá” một mình nghe chơi!!!
Chiều mưa còn đọng nỗi u hoài.
Biết ngóng về đâu cho nguôi nhớ
Hoàng hôn chợt phủ ánh phôi phai.
Cơn gió đìu hiu như tiễn đưa
Xa nhau biết nhớ mấy cho vừa.
Khăn sao ấm nổi lòng đơn chiếc
Chiều gối tay thương bạn làm thơ.
NHỚ NGƯỜI YÊU
Quái lạ làm sao cứ nhớ nhau
Nhớ nhau đằng đẵng suốt đêm thâu!
Bốn phương mây nước, người đôi ngả
Hai chữ tương tư, một gánh sầu.
Tản Đà
NHỚ EM
Nhớ em không biết để đâu...
Nếu để trên đầu thì tóc che đi
Để trong túi áo cũng kỳ...
Lỡ đi đường rớt lấy gì chứng minh
Chi bằng giả bộ làm thinh...
Hét lên “nhớ quá” một mình nghe chơi!!!
Bùi Chí Vinh
Còn tôi, lóc cóc gõ xong những dòng này chợt NHỚ là mai mình vẫn còn một đống công việc ở cơ quan phải làm đến 28 Tết và NHỚ là vẫn chưa chuẩn bị Tết cho gia đình được gì nhiều! Thôi đi ngủ cho khỏi NHỚ các bạn nhỉ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét