Chủ Nhật, 19 tháng 10, 2008

Món quà ngày 20/10.

Ngày 20/10 ai cũng chúc cho các bà các mẹ và các chị em gái được hạnh phúc.

Nhưng hạnh phúc là gì? đó là câu hỏi lớn và cũng có vô vàn câu trả lời khác nhau.

Là một người mẹ, mẹ cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì đã có được những đứa con ngoan! Nhất là mẹ đã có được con, Cu Anh của mẹ!

Con biết không, từ khi sinh con ra nặng có 2.9kg, bé tí tẹo, được bệnh viện bọc trong cái chăn cũ, trông con thật là bé bỏng. Bố mẹ sinh con ra trong hoàn cảnh gia đình mình còn nghèo, con đâu có được chăm sóc và hưởng những điều kiện vật chất tốt như em bây giờ! Hồi ấy con còm lắm, gầy tong teo. Bố phải đạp xe đạp lên chợ Hàng Da mua tới hơn 100 con cóc tươi về quấy bột cho con ăn để chống còi xương! Viết những dòng này mà mẹ thấy nước mắt cứ trào ra!

Thời gian qua đi với biết bao khó khăn vất vả, bây giờ con đã trở thành một chàng trai cao lớn, vững chãi. Và một điều mẹ rất mừng là con có một trái tim nhân hậu. Con biết quan tâm đến mọi người, biết làm gương cho em và giành những khó khăn vất vả về mình.

Bất cứ khi nào bố, mẹ ốm, mệt đều có được sự chăm nom, giúp đỡ của con và mẹ cảm thấy con chính là điểm tựa của mẹ trong bất kỳ hoàn cảnh nào.

Vào đại học, học hành vất vả hơn nhưng mẹ thấy con luôn cố gắng. Cứ 6giờ 15 sáng khoác ba lô đi học, tối sau giờ học thêm ngoại ngữ về lại cắm cúi học đến khuya. Con bảo các bạn ở nội trú còn học chăm hơn, mình không gương mẫu học giỏi hơn các bạn ấy thì không xứng đáng làm lớp trưởng!

Ngày 20/10 con cứ áy náy không biết tặng mẹ món quà gì, nhưng từ sáng mẹ đã thấy con cùng với em lau dọn nhà, tổng vệ sinh mất cả một buổi sáng. Nhà cửa sạch sẽ tinh tươm.

Con biết không, con chính là món quà vô giá của bố mẹ. Yêu con nhiều!

20/10/2007

Thế mà đã một năm trôi qua, 20/10 năm nay mẹ đang trên đường công tác nên chẳng nhận được quà từ nhà mình, post lại bài này lên cho thêm ấm lòng.

Chúc cả nhà cuối tuần vui nhé!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bước chân ai vừa ngang qua..

Flag Counter