Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

Hoa đào Văn Miếu - Quốc Tử Giám


Mặc cái lạnh buốt giá của mùa đông, mặc sương mù trắng xóa,  hoa Đào ở Văn Miếu - Quốc tử giám vẫn nở những bông hoa đầu tiên, khoe sắc hồng tươi, ấp áp, rạng rỡ đón chị TTM ra thăm Hà Nội. Thế là người hữu tình nên hoa cũng chẳng vô tình đâu chị ạ.

Cái thủa ban đầu ấy cây Đào ấy vẫn còn e ấp nở "tiền trạm" vài bông (như lời bác Bu), giờ bông hoa ấy đã thành quả đào non chúm chím rồi

Mùa Xuân đang  đến rất gần ,  náo nức với bao nhiêu hy vọng tốt lành cho một năm mới và cây đào ở Văn Miếu cũng đang khoe sắc

Đang định chụp thêm nhiều hình ảnh nữa thì máy ảnh hết pin, em gái đoảng quá đi thôi, hẹn chị lần sau em sẽ cập nhật tiếp nhé...


--> Read more..

Thứ Năm, 24 tháng 1, 2013

Vô thường!


Lộc đã lên xanh từ cành khô
Ánh sáng thoát thai từ đêm tối
Đen trắng đổi trao nhau rất vội
Giá lạnh đông tàn, xuân mở hội.

Khi mùa đông tới, những chiếc lá rụng hết, thân cây chỉ trơ lại những cành khô xám xịt. Nhìn một cây khô ta nghĩ có lẽ cây đã chết hoặc sẽ chết. Nhưng không! Khi những ngày đông buốt giá đi qua, cũng là lúc cánh én mang tia nắng trở về thì từ những cành khô kia nứt vỏ và bao nhiêu là chồi non mở mắt ngơ ngác đâm cành.

Trong cuộc đời, ai cũng có những ngày buồn đi ngang qua hồn mình. Khi khổ đau tới ta hoang mang, chán ngán, âu lo. Ta cứ tự hỏi đến bao giờ ta mới thoát ra khỏi chuỗi ngày chán chường này? Lại có lúc tuyệt vọng, ta ngỡ rằng bóng đêm dày đặc quá, ta không tài nào thoát ra nổi. Nhưng bạn biết không? Trong khoảnh khắc tối tăm nhất của bóng đêm là lúc ánh sáng đang chuyển mình để sinh ra. Và khi ánh sáng lên tới đỉnh điểm cũng là lúc nó phải nhạt dần để nhường lối cho đêm tối trở về. Trong ánh sáng có bóng đêm và trong bóng đêm có ánh sáng, chúng cứ luân phiên nhau lên ngôi. Hạnh phúc và khổ đau cũng vậy, chúng liên tục đổi trao nhau. Chúng vô thường!

Khi biết rằng hạnh phúc mà ta đang có rồi sẽ qua đi nên ta thêm trân quý hạnh phúc đang có nhờ vậy mà hạnh phúc sẽ bền hơn, lớn hơn. Khi biết rằng khổ đau mà ta chịu đựng sẽ đi qua nên ta trầm tĩnh và bình thản trước khổ đau, nhờ vậy mà khổ đau trong ta nhỏ lại và ngắn dần.

Tu tập là một quá trình nhận diện, quán chiếu để làm lớn thêm hạnh phúc và làm nhỏ dần những khổ đau. Một trong những cánh cửa để đi vào giải thoát là Vô Thường. Khi phá tung được cánh cửa vô thường thì ta đạt tới tự do.






--> Read more..

Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013

Chàng Thủ môn cận!

 Hôm nay con nghé về mặc thử bộ đồ thể thao rồi chạy ra bếp ú òa mẹ. Quay lại nhìn thấy cậu chàng chững chạc, tươi tắn trong bộ thể thao mẹ cháu vừa định mắng nhưng thấy cậu bé phấn khởi quá nên lại đành cười trừ.

Chẳng là cách đây 3 tháng cậu bé bị một bạn đá bóng vào mắt khi đang giữ vị trí thủ môn trong đội bóng đá của lớp và lại đúng bên mắt cận nặng. Máu chảy rỉ ra, đưa lên y tế nhà trường họ bảo phải đưa đi bệnh viện khâu thì sau này mới tránh khỏi sẹo. Biết tin bố vội đưa Sơn vào bệnh viện, một lúc sau mẹ mới biết và cũng hốt hoảng chạy vào. Cũng may là Sơn chỉ bị khâu 4 mũi trên phía lông mày và 3 mũi sát dưới lông mày. Một tuần sau khi được rút chỉ cậu đã hứa với mẹ là sẽ không bao giờ tham gia đá bóng nữa.



Mỗi buổi có đá bóng ở lớp cậu bé nhớ lời mẹ không dám tham gia nhưng lại ngồi ngoài xem vừa bồn chồn, vừa háo hức!

Và kết quả là đây, cậu bé giấu mẹ vẫn tham gia đội bóng! Thôi đã vậy thì chỉ biết dặn con khi chơi thì bỏ kính ra và phải cẩn thận thôi.


 "Đàn ông" rồi, bầm dập một tý cũng không sao, cho nó vững vàng lên con nhỉ!

--> Read more..

Bước chân ai vừa ngang qua..

Flag Counter