Mẹ mệt, đi làm có công việc nên phải cố, khi về được đến nhà thì mới thấy hết hơi! Hai anh em thấy mẹ mệt nên sắn tay vào giúp những việc có thể giúp được và nhiệt tình nhất là Cu Em. Ồ được con giúp đỡ quá còn gì, thế thì mẹ nhờ nhé:
- Sơn đổ nước canh ra bát đi
- Có ngay!
Cu cậu mau mắn làm và chỉ đổ được khoảng 4/5 nước canh vào bát còn lại rò rỉ ra mâm. Mẹ thấy vũng nước lại phải bỏ nấu ra lau chùi dọn rửa, nghĩ bụng con lỡ tay, không mắng.
Thấy mẹ pha nước chấm, Cu em nếm thử và phán:
- Thêm tí đường mẹ ạ.
- Ừ thế con thêm 1 thìa đường thôi.
- Vâng ạ!
Mẹ quay ra nấu tiếp thì thấy cu cậu vác chổi với xẻng quét quét lau lau, hỏi con làm gì đấy thì Cu cậu mới thú thật là đã làm đổ đường ở trong lọ ra tủ lạnh và ra sàn bếp!
Để cậu bé bôi đường từ chỗ này sang chỗ khác thì còn tệ hơn, thế là mẹ lại phải lấy khăn lau dọn kỹ càng chỗ đường bị vãi.
Đến nước này thì thôi nhé, chả dám nhờ gì cậu nữa đâu, đã mệt lại còn mệt thêm! May là mẹ kìm lại được,còn "khen" thêm một câu: Ờ, hôm nay con chưa khéo, được cái nhiệt tình kéo lại!
Nhìn mặt cậu bé ỉu xìu mà buồn cười, thế là lại phải vẽ đường cho hươu chạy : Ai pha cho mẹ cốc nước cam với!
Hai anh em cùng vâng to, nhưng Cu em lại giành lấy phần tự pha để gỡ điểm. Cu Anh tủm tỉm cười đồng ý.
Nằm trên giường một lúc thấy cậu bé hì hục bê cốc nước cam ra. Mẹ uống một hơi, sao mà ngọt thế, và cái mệt dường như cũng biến đi phần nào!
Thế đấy, cậu bé vụng về của mẹ! May mà con là con trai chứ nếu là con gái mà vụng về thế thì ế chồng mất thôi!
--> Read more..
- Sơn đổ nước canh ra bát đi
- Có ngay!
Cu cậu mau mắn làm và chỉ đổ được khoảng 4/5 nước canh vào bát còn lại rò rỉ ra mâm. Mẹ thấy vũng nước lại phải bỏ nấu ra lau chùi dọn rửa, nghĩ bụng con lỡ tay, không mắng.
Thấy mẹ pha nước chấm, Cu em nếm thử và phán:
- Thêm tí đường mẹ ạ.
- Ừ thế con thêm 1 thìa đường thôi.
- Vâng ạ!
Mẹ quay ra nấu tiếp thì thấy cu cậu vác chổi với xẻng quét quét lau lau, hỏi con làm gì đấy thì Cu cậu mới thú thật là đã làm đổ đường ở trong lọ ra tủ lạnh và ra sàn bếp!
Để cậu bé bôi đường từ chỗ này sang chỗ khác thì còn tệ hơn, thế là mẹ lại phải lấy khăn lau dọn kỹ càng chỗ đường bị vãi.
Đến nước này thì thôi nhé, chả dám nhờ gì cậu nữa đâu, đã mệt lại còn mệt thêm! May là mẹ kìm lại được,còn "khen" thêm một câu: Ờ, hôm nay con chưa khéo, được cái nhiệt tình kéo lại!
Nhìn mặt cậu bé ỉu xìu mà buồn cười, thế là lại phải vẽ đường cho hươu chạy : Ai pha cho mẹ cốc nước cam với!
Hai anh em cùng vâng to, nhưng Cu em lại giành lấy phần tự pha để gỡ điểm. Cu Anh tủm tỉm cười đồng ý.
Nằm trên giường một lúc thấy cậu bé hì hục bê cốc nước cam ra. Mẹ uống một hơi, sao mà ngọt thế, và cái mệt dường như cũng biến đi phần nào!
Thế đấy, cậu bé vụng về của mẹ! May mà con là con trai chứ nếu là con gái mà vụng về thế thì ế chồng mất thôi!