Xưa ngây thơ em nói
Con chẳng lấy chồng đâu
Mẹ nhìn em mủm mỉm
Mà sao mẹ lắc đầu?
Anh nhìn em không nói
Ánh mắt cứ long lanh
Nụ cười sao độ lượng
Trong như nước suối lành
Xưa ngây thơ em nói
Em chẳng lấy chồng đâu
Giờ xin anh đừng hỏi
Vì em sẽ gật đầu!
Chủ nhật rỗi rãi mở giấy tờ cũ ra xem, vô tình thấy bài thơ mình viết cho ông xã năm 22 tuổi. Thế mới biết so với lớp trẻ bây giờ cánh già mình hồi ấy "ngây thơ" thật.
Chúc cả nhà một chủ nhật thật vui!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét